GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 366

bên kia bờ sông Danube, nên không phải ngày nào cũng được ăn những món
ấy!

Mọi người thong thả ăn hết những thức ăn ngon lành đó. Điều mà bé

Erika lấy làm thú vị nhất là ở đây người ta dùng giấy bóng kính làm khăn
lau, nó còn đẹp hơn loại khăn vải lanh ở nhà vẫn dùng gấp bao nhiêu lần.
Sau khi được người hầu bàn đồng ý, nó lấy mấy tờ đút vào túi làm kỷ niệm.
Ăn xong, Permaneder uống bia và hút mấy điếu xì gà đen, ông tham thì vẫn
hút thuốc điếu. Cả nhà lại ngồi rất lâu, nói chuyện rất nhiều, để tiếp khách.
Đáng chú ý nhất là không ai đả động gì đến chuyện ông Permaneder lên
đường nữa. Câu chuyện tương lai cũng không ai nhắc tới. Trái lại họ toàn
nói chuyện quá khứ và thời cuộc mấy năm lại đây. Bà cụ tham kể mấy mẩu
chuyện về cuộc Cách mạng năm 1848 mà cụ nghe cụ ông đã qua đời nói lại.
Ông Permaneder cười bổ nghiêng bổ ngửa. Rồi ông ta cũng kể một vài mẩu
chuyện về cuộc cách mạng ở Munich và về bà Lola Montez

[110]

, Tony rất

thích nghe chuyện bà ta. Sau bữa trưa, thời gian cứ thế thong thả trôi qua.
Khoảng một giờ sau, Erika theo chị Ida đi chơi về, hai má đỏ hây hây, ôm
một ôm hoa cúc, mào gà và cỏ dại. Nó sực nghĩ đến chuyện mua bánh nước
gừng, thế là cả nhà đứng dậy, sửa soạn đi xuống phía dưới rừng dạo một
vòng... Tất nhiên, bà cụ tham, khổ chủ hôm đó, phải trả tiền cho lão chủ đã.
Bà cụ bỏ ra đúng một đồng tiền vàng, không hơn không kém.

Trước quán cơm, họ bảo anh xà ích, trong vòng một tiếng đồng hồ, phải

sửa soạn cho xong để về thành phố có thể nghỉ ngơi một lúc trước bữa ăn
tối. Sau đó, họ đi tới mấy gian nhà nhỏ ở trong rừng. Họ bước rất chậm vì
lúc đó ánh nắng chiếu thẳng xuống con đường bụi bay mù mịt.

Qua khỏi cái cầu bắc ngang sông Au, đoàn người tự nhiên tản ra; mãi về

sau, họ vẫn giữ nguyên đội hình đó. Người đi đầu là chị Jungmann, bước
những bước thật dài; đi sát cạnh chị, là bé Erika chạy nhảy tung tăng đuổi
bắt bươm bướm, không biết mệt mỏi là gì cả; sau đó là bà cụ tham, Thomas
và Gerda, ba người đi cùng nhau, cuối cùng là Tony và ông Permaneder đi
cách tốp giữa một khoảng. Tốp đi trước sôi nổi nhất, vì dọc đường bé Erika
cứ cười khanh khách, còn chị Ida thì lúc nào cũng phụ họa theo bằng giọng
cười tốt bụng, nghe như ngựa hí. Ba người đi giữa đều im lặng. Vì bụi nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.