GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 398

— Cô trẻ con lắm, Tony ạ! - Giọng ông rụt rè có vẻ như cầu xin - cô nói

câu nào là trẻ con câu ấy. Tôi van cô, cô có thể hứa để cho tôi xem xét việc
này bằng con mắt người lớn, dù chỉ một phút thôi! Chả nhẽ cô không thấy
hay sao? Qua lời nói, cử chỉ của cô, giống như là cô gặp phải chuyện gì ức
ghê lắm, giống như là chồng cô đã tàn nhẫn lừa dối cô, lăng nhục cô trước
mặt mọi người! Nhưng cô cũng nên nghĩ kỹ xem. Chưa hề xảy ra việc như
thế! Còn như câu chuyện ngu xuẩn xảy ra trên gác nhà cô ở phố Kaufinger,
không một người nào biết cả! Nếu cô lặng lẽ trở về với Permaneder thì cô
cũng không làm cho bản thân cô và cả gia đình ta bẽ mặt tí nào hết. Tất
nhiên lúc trở về, cô có thể vẫn kiêu hãnh như thường. Trái lại, nếu cô không
làm thế thì chúng ta mới bẽ mặt, bởi vì như thế là một việc nhỏ không đâu
vào đâu mà cô làm ầm ĩ lên khắp thành phố ai cũng biết!

Tony cất tay khỏi cằm, nhìn chằm chằm vào mặt ông tham:
— Anh Thomas, anh đừng nói nữa! Bây giờ để em nói. Anh nghe đây

nhé! Thế nào, chỉ khi làm ầm ĩ lên, chuyện vào tai người khác thì mới là
nhục nhã bỉ ổi hay sao? Không phải như thế. Đáng sợ nhất là cứ để cho nó
âm thầm giày vò lương tâm mình, xói mòn lòng tự trọng của mình. Chả nhẽ
những người trong gia đình Buddenbrook chúng ta lại chỉ cần “bề ngoài hơn
đời” như người ở ta vẫn nói là được rồi, còn ở trong nhà, giữa bốn bức
tường thì cứ chịu đựng ngậm đắng nuốt cay hay sao? Anh Tom, anh nghĩ
như thế kia, em lấy làm lạ lắm! Anh thử tưởng tượng xem, nếu ba còn sống
thì ba sẽ xử lý việc này như thế nào. Anh nên làm theo như ý ba muốn.
Không, nguyên tắc của chúng ta là trong sạch và thẳng thắn. Bất cứ lúc nào
anh cũng có thể đưa sổ sách của anh cho bất cứ người nào đó, và nói với họ
rằng: “Hãy xem đi!”. Vậy thì người khác trong gia đình ta cũng phải làm
như thế. Trời sinh em ra tính tình như thế nào, em biết. Em không sợ gì hết!
Con Julchen Möllendorpf đi qua người em mà không chào hỏi gì, thì kệ thây
nó! Ngày thứ năm, chị Pfiffi đến đây, có lẽ sẽ lắc đầu thở dài thích thú và
nói rằng: “Khổ thật! Lần này là lần thứ hai đấy. Tất nhiên cả hai lần đều là
người đàn ông sai lầm!”. Các chị ấy thích nói thế thì để cho các chị ấy nói.
Những chuyện đó, em bất chấp, anh Thomas ạ, bất chấp hết! Em chỉ biết là
em đã làm một việc mà em cho là phải làm. Nhưng, sợ con Julchen và chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.