GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 444

CHƯƠNG

VI

Chập choạng tối một ngày chủ nhật đầu tháng bảy - lúc đó, ông nghị

Buddenbrook đã dọn về nhà mới khoảng bốn tuần lễ - bỗng bà Tony đến. Bà
đi qua dãy hành lang trước nhà, lát đá tấm mát rượi, phía trên trang trí bức
phù điêu của nhà điêu khắc Thorwaldsen, bên phải có cánh cửa thông sang
bàn giấy. Bà kéo cái chuông ở trước cửa chắn gió, người ở dưới bếp bóp quả
bóng cao su một cái là cửa sẽ tự động mở ra, rồi bà đi vào căn phòng rộng
lớn phía trước; ở đây, phía dưới cầu thang bày tiêu bản con gấu màu nâu của
ông Tiburtius tặng.

Anh đầy tớ Anton cho bà biết ông nghị đang làm việc.
— Thôi được! - Bà nói - cảm ơn Anton. Để tôi đi vào gặp ông.
Nhưng đi qua cửa phòng giấy, bà vẫn không bước vào, mà đi sang phải

mấy bước, đến phía dưới một cái cầu thang rất lớn. Cầu thang này lên đến
gác hai thì có hàng rào sắt chặn lại, đến gác ba sẽ biến thành một dãy hành
lang có cột trụ đá cẩm thạch màu vàng óng và màu tuyết giao hòa với nhau.
Ở cửa sổ phía trên cao treo cái giá đèn hình cành cây to tướng, lấp lánh ánh
vàng, lóa cả mắt... “Sang trọng thật”. Bà nhìn căn phòng rộng rãi, sáng chói,
hoa lệ, lấy làm hài lòng lắm, khẽ nói. Đối với bà, nó tượng trưng cho quyền
lực, cho vinh dự và cho thắng lợi của gia đình Buddenbrook. Lúc đó bà sực
nhớ ra rằng bà đến đây để báo một tin buồn. Thế là bà thong thả đi đến cửa
phòng làm việc.

Trong phòng chỉ có một mình ông Thomas đang ngồi quay lưng về phía

cửa sổ viết thư. Ông ngẩng đầu lên, hàng lông mày nhàn nhạt nhíu lại, rồi
chìa tay cho bà em gái.

— Chào cô Tony! Cô mang tin vui gì đến thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.