GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 486

nhanh nhẹn và khuôn mặt tái nhợt của ông không thể lọt khỏi cặp mắt bất cứ
người nào trong thành phố.

Như thế không có nghĩa là đi ra ngoài uy thế của một người quan trọng,

không thể thiếu được như ông đã bị giảm sút rồi. Ngài thị trưởng tiến sĩ
Langhals đã từng lớn tiếng nhắc lại câu nói của ngài Överdieck, thị trưởng
khóa trước: “Ông nghị Buddenbrook là cánh tay phải và là cánh tay trái của
ngài thị trưởng đấy!”. Câu nói đó, không những bạn bè ông nghị lấy làm
thích thú mà ngay cả những người có lòng ghen ghét ông cũng không sao
phủ nhận được. Nhưng mặt khác, thì hình như ai cũng biết rõ là công việc
làm ăn của công ty Johann Buddenbrook không bằng trước kia nữa, thậm
chí ông Stuht ở phố Đúc Chuông ngồi ăn xúp với vợ giữa bữa trưa cũng đưa
chuyện ấy ra bàn tán làm cho ông Thomas Buddenbrook nẫu ruột nẫu gan!

Nhưng chính ông phải chịu trách nhiệm nhiều nhất về chuyện này. Ông là

người giàu có, đã thua lỗ mấy lần, nặng nhất là lần năm sáu mươi sáu,
nhưng lần ấy cũng chưa làm cho công ty lay chuyển. Tất nhiên, ông vẫn mở
tiệc mời khách như trước kia, trên bàn tiệc vẫn không thiếu thức gì, ai cũng
vừa lòng, nhưng ông vẫn nhận thấy thời vận của ông đã qua rồi và không
bao giờ trở lại nữa. Thật ra, những ý nghĩ ấy là dựa vào những điều ông nghĩ
thầm trong bụng hơn là vào sự thực khách quan. Với lại, chính những ý nghĩ
ấy đã khiến ông nghi ngờ hết chuyện này đến chuyện khác và làm cho ông
thiểu não vô cùng. Xưa nay, chưa bao giờ ông giữ chặt tiền như thế này, và
trong sinh hoạt hằng ngày, ông lại đo lọ nước mắm đếm củ dưa hành như
dạo này. Ông đã tự chửi rủa hàng trăm lần về chuyện làm ngôi nhà mới để
rồi khuynh gia bại sản. Ông cho rằng chính vì làm ngôi nhà ấy mà sinh ra
đen đủi thế kia. Mùa hè, ông không đi chơi xa, mà chỉ dạo chơi ở những
công viên bé nhỏ trong thành phố thay cho những chuyến đi nghỉ bên bờ
biển hoặc trên núi. Bữa ăn của vợ chồng ông và cậu con theo lời ông dặn dò
tỉ mỉ lần này lượt khác cũng trở nên hết sức đơn giản. Đối chiếu với cái
phòng ăn rộng rãi lát ván, trần nhà cao vút hoa lệ, cũng như những bộ bàn
ghế sồi sang trọng thì những bữa ăn đơn giản đến buồn cười. Đã lâu lắm rồi,
chỉ đến ngày chủ nhật mới có món ăn tráng miệng. Mặc dù quần áo ông vẫn
đẹp như xưa, nhưng bác Anton ở lâu trong nhà này nói với người dưới bếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.