GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 495

CHƯƠNG

V

Ông nghị sơ ý hay cố tình làm thế? Dù sao đi nữa nếu không có bà Tony

nhắc thì suýt nữa ông bỏ qua chuyện lớn lao đó rồi. Xưa nay bà Tony là
người đọc quyển sổ ghi những việc lớn của gia đình trung thành nhất, say
sưa nhất. Lần này cũng chính bà nói cho mọi người biết việc này. Theo như
ghi chép thì ngày mồng bảy tháng bảy năm 1768 là ngày Công ty thành lập.
Như vậy là sắp đến ngày kỷ niệm một trăm năm rồi.

Khi bà Tony bằng giọng xúc động nói với ông Thomas như thế thì ông

buồn buồn có cảm giác như bị xúc phạm. Sự năng nổ của ông dạo trước, ông
không giữ được bao lâu đã xuống rất nhanh, lại xuống nhanh hơn bao giờ
hết. Thường thường làm việc được nửa chừng thì ông rời khỏi bàn giấy, lòng
bồn chồn lo lắng, ra vườn hoa đi dạo. Có lúc đang đi, bỗng ông đứng dừng
lại như bị ai chặn đường hoặc gọi giật trở lại. Ông thở dài, đưa tay dụi mắt.
Ông không nói gì hết, xưa nay ông không tâm sự với ai cả... Vì có ai mà tâm
sự cơ chứ? Ông Marcus vừa nghe ông nói chuyện mua bán ở Pöppenrade, đã
nổi giận - cũng là lần đầu tiên ông ta nổi giận trong đời mình - trông đến kỳ
quặc! Ông ta còn tuyên bố là ông ta không dính dáng gì đến chuyện ấy cả,
không chịu bất cứ trách nhiệm nào hết. Nhưng đối với bà Tony, em gái, thì
ông Thomas lại hở ra cho biết ít nhiều. Sau một buổi đoàn tụ ngày thứ năm,
mọi người đã ra về, lúc chia tay, bà Tony nhắc khẽ chuyện mua bán với
Maiboom, ông Thomas nắm lấy tay bà vội vã nói thầm: “Chao ôi! Quả thật
anh muốn buông ra thôi, cô Tony ạ!”

Chưa dứt lời ông đã quay người bỏ đi vào mặc cho bà Tony đứng ngây

một mình... Cái bắt tay đột ngột ấy để lộ sự bi quan tuyệt vọng không thể
che giấu được và qua tiếng thầm thì vội vã kia có thể thấy nỗi lo lắng nung
nấu trong lòng ông bấy lâu nay... Sau khi bà Tony tìm dịp gợi lại chuyện ấy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.