GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 505

thà, bước tới, thay mặt toàn thể viên chức chúc mừng ông bằng những lời
hết sức văn hoa. Ông nghị nói một vài câu cảm ơn rồi bước tới chỗ ngồi của
mình trước cửa sổ. Nhưng ông vừa giở mấy tờ báo để trên bàn và mấy bức
thư người ta gửi tới ra xem thì đã có người gõ cửa. Tốp khách đầu tiên đi
vào.

Đó là những người thay mặt anh em ở kho hàng. Sáu người đàn ông lực

lưỡng, giống hệt sáu con gấu, hùng hục bước vào. Miệng người nào cũng xệ
xuống, trông giản dị và trung thành vô cùng, tay cầm cái mũ đưa đi đưa lại.
Người đi đầu nhổ một bãi nước bọt vàng khè vì hút thuốc, tay kéo ống quần
vội vội vàng vàng nói những lời chúc mừng “một trăm năm”, “mấy trăm
năm”, “mấy ngàn năm” gì đó. Ông nghị hứa tuần này sẽ thưởng cho họ một
món tiền lớn và tiễn họ ra cửa.

Tiếp đó, mấy ông ở phòng thuế vụ thay mặt sở thuế địa phương đến. Họ

vừa cáo từ ra về đến cổng thì gặp mấy người thủy thủ trên hai chiếc tàu
WullenwewerFriederike Överdieck thuộc công ty vận tải đường biển hiện
đỗ dưới bến, do hai người cầm lái dẫn đầu. Kế đến là anh em phu khuân vác,
áo đen, quần dài, mũ tròn. Lúc này nhiều người trong phố đến liên tiếp, như
ông thợ may Stuht ở phố Đúc chuông, khoác áo choàng đen ngoài áo lông
cừu. Thỉnh thoảng có vài ông hàng xóm như ông Iwersen, chủ quán bán hoa
tươi. Cụ già đưa thư, râu bạc trắng, tai đeo vòng, nước mắt lưng tròng, trông
rất kỳ quặc. Hằng ngày thấy cụ ngoài đường, gặp lúc vui vẻ ông nghị thường
gọi là “cụ cục trưởng bưu điện”. Cụ vừa bước vào cửa là nói bô bô:

— Tôi đến không phải vì cái ấy đâu, ông nghị ạ! Không phải vì cái ấy

đâu! Mặc dù nghe người ta nói, hôm nay ai đến chúc mừng cũng không về
tay không, nhưng tôi không đến vì cái ấy...

Nói vậy, nhưng cụ không ngớt lời cảm ơn khi cầm tiền thưởng của ông

nghị đưa cho. Hình như khách cứ tiếp nhau đến như thế mãi, không bao giờ
ngớt. Khoảng mười giờ rưỡi, chị đầy tớ gái đến báo cho biết là bà nghị cũng
đã bắt đầu tiếp tốp khách đầu tiên rồi.

Ông Thomas Buddenbrook đi ra khỏi bàn giấy vội vã bước lên cầu thang.

Đến trước cửa phòng khách, ông dừng lại một chút nhìn vào gương, sửa cà-
vạt, ngửi ngửi mùi nước hoa trên mùi soa. Mặt ông nhợt nhạt, mồ hôi đầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.