GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 523

với cách biểu hiện quá ư tinh tế đó của bà Gerda. Hanno nghiêng đầu về
phía trước, vươn cổ ra sức nhấn mạnh những nốt chính. Chú ngồi ở mép ghế
bành, chân dẫm vào hai bàn đạp định nhuốm cho mỗi nốt một màu sắc tình
cảm. Thực tế, mỗi khi Hanno tạo ra một hiệu quả mới, dù chỉ một mình chú
cảm thấy như vậy thì hiệu quả đó phần lớn cũng chỉ có tính chất cảm
thương. Những nhịp hài hòa đơn giản hết sức, chú dùng thủ pháp nhấn mạnh
và kéo dài làm cho trở nên thần bí. Những hòa thanh mới, những chỗ chuyển
biến thì chú dùng những âm hưởng đột ngột, ấm ức để cho người nghe phải
kinh ngạc. Khi đàn, chú giương lông mày lên, ưỡn người ra, lắc lư. Bây giờ
đánh đến đoạn kết Hanno thích thú nhất, chú nhón chân lên theo kiểu trẻ con
đưa toàn bài đến đỉnh cao.

Không phải hầu hết những người ngồi nghe đều nhận ra tài năng của

Hanno. Ví dụ bà Tony, bà không hiểu biết gì về kỹ xảo đó cả, nhưng nụ cười
hồn nhiên của chú, cách chú đưa qua đưa lại nửa người phía trên và nghiêng
cái đầu bé nhỏ đáng yêu sang một bên khi chìm đắm trong hạnh phúc thì bà
thấy hết... Chính cảnh tượng đó đã làm cho bà có thiện cảm và xúc động thật
sự.

— Thằng bé đàn hay tuyệt! Ôi, cháu tôi đàn hay tuyệt! - Bà vừa nói to

vừa bước tới ôm Hanno vào lòng, nước mắt rưng rưng - Chị Gerda, anh
Tom, sau này cháu trở thành Mozart, trở thành Meyerbeer, thành...

Trong chốc lát bà không sao nghĩ ra được tên người nào khác nổi danh

như thế nữa, bèn hôn lấy hôn để lên người cháu để chấm dứt câu nói của
mình. Hanno ngồi hai tay để lên đầu gối, không còn chút sức lực nào, mắt
mơ mơ màng màng.

— Đủ rồi, đủ rồi, cô Tony! - Ông nghị nói khẽ - Tôi van cô! Cô còn muốn

nhồi nhét vào đầu óc nó những gì nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.