GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 528

Nhìn bề ngoài, những cái răng mới mọc đó của chú đẹp và trắng như răng
mẹ, nhưng thực tế thì không chắc, và hơn nữa mọc không đều. Để chữa chạy
những cái thiếu sót ấy, chú đành phải để cho một người đáng sợ trà trộn vào
cuộc đời bé nhỏ của chú: ông Brecht, một nha sĩ có cửa hiệu ở phố Nhà máy
xay...

Cái tên ấy nghe thoáng như những âm hưởng khiến người ta phải rùng

mình, những âm hưởng xè xè phát ra từ hàm răng khi nhổ chân răng, kèm
cặp mài dũa... Ngồi trong phòng khám bệnh của ông, Hanno thường rúm
người lại trên chiếc ghế tựa, trước mặt bà Ida Jungmann trung thành. Chú
vừa ngửi mùi thuốc hăng hắc trong phòng rộng lớn, vừa xem họa báo, lo
lắng chờ ông nha sĩ ra đứng trước cửa phòng phẫu thuật nói tiếng “mời
vào”, khách khí mà rất dễ sợ. Hai tiếng đó đủ làm cho trái tim bé nhỏ của
chú thắt lại.

Nhưng căn phòng khám bệnh này cũng hấp dẫn vì ở đó có một con vật kỳ

lạ làm cho người ta thích thú, một con vẹt lông ngũ sắc, mắt độc ác, nhốt
trong cái lồng sơn đen. Không hiểu sao lại đặt tên là Josephus. Lúc nào nó
cũng nói the thé giọng bà cụ già “Mời ngồi... sẽ tới ngay”. Trong trường hợp
của chú, câu nói đó có vẻ mỉa mai đầy ác ý, nhưng đối với nó, Hanno lại vừa
yêu vừa sợ. Một con vẹt, một con vẹt lông ngũ sắc có cái tên Josephus lại
còn biết nói! Có phải là loài chim ở cái rừng đầy yêu quái trong truyện cổ
tích Grimm mà bà Ida thường đọc ở nhà không nhỉ? Ngoài ra còn hai tiếng
“mời vào” mà ông Brecht nói khi mở cửa. Con Josephus cũng bắt chước
luôn miệng, giọng nó bức thiết giục giã đến nỗi Hanno khi đã bước vào
phòng phẫu thuật, ngồi xuống cái ghế bành to tướng nhưng rất không thoải
mái ở cạnh cái khoan răng trước cửa sổ rồi, mà vẫn không hiểu làm sao chú
cứ buồn cười mãi.

Nói về ông Brecht thì vẻ mặt ông ta cũng không kém gì con Josephus.

Trên bộ râu lốm đốm trắng của ông ta, cái mũi quặp vào vừa cứng vừa cong
y hệt mỏ con vẹt. Tệ hơn nữa, có thể nói là thần kinh ông ta không vững. Do
nghề nghiệp, ông ta làm người khác bị giày vò, nhưng chính bản thân ông ta
cũng không chịu đựng nổi.

— Nhất định ta phải nhổ đi thôi, bà ạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.