GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 573

Bà cụ luôn miệng cầu nguyện, nhưng lại xem xét bệnh tình của mình

nhiều hơn. Hễ đầu óc tỉnh táo, là bà cụ không bắt mạch, đo nhiệt độ thì cũng
vật lộn với những cơn ho... Nhưng mạch của bà cụ vẫn đập không đều, cơn
sốt hạ xuống ít nhiều nhưng sau đó lại tăng lên rất cao, làm cho bà cụ đang
rét lại chuyển sang sốt cao, mê sảng, ngoài ra bà cụ ngày càng ho nặng, lục
phủ ngũ tạng đau đớn vô cùng. Sở dĩ như thế là vì chỗ viêm phía cuối phổi
bên phải đã lan ra khắp cả lá rồi. Phổi bên trái cũng có hiện tượng bị nhiễm.
Bác sĩ Langhals nhìn vào móng tay mình nói, đó là bệnh “gan biến dạng”.
Bác sĩ Grabow thì im lặng không nói gì... Cơn sốt cao kéo dài, không bao
lâu dạ dày mất cơ năng, sức khỏe bà cụ ngày càng sa sút, mặc dù rất chậm
nhưng không sao cứu vãn được.

Bà cụ hết sức chú ý đến chuyện đó, hễ ăn được là cố hết sức ăn hết những

thức ăn nhiều chất bổ người nhà mang đến. Bà cụ nhớ giờ uống thuốc hơn
cả cô hộ lý. Bà cụ để cả tâm trí vào bệnh tật của bà cụ, đến nỗi ngoài bác sĩ
ra bà cụ hầu như không muốn nói chuyện với ai khác hay ít nhất cũng có thể
nói bà cụ chỉ thích nói chuyện với bác sĩ mà thôi. Lúc đầu, bác sĩ còn cho
một số người quen đến thăm, ví dụ như các người trong “Dạ hội Jerusalem”,
mấy bà có tuổi thường hay đi lại với bà cụ, vợ ông mục sư, vân vân. Nhưng
đối với những người ấy bà cụ tỏ ra lạnh nhạt hay bề ngoài tỏ ra thân thiết
nhưng cũng có thể thấy trong lòng thì không để ý gì đến họ, hơn nữa, bà cụ
còn đuổi khéo họ. Người trong gia đình thấy thế lấy làm đau khổ. Có lúc bà
cụ lạnh nhạt đến mức họ hỏi bà cụ không thèm trả lời, ý muốn nói: “Các
người chẳng đỡ đần cho ta được gì đâu!”. Ngay cả khi thấy bà cụ đỡ được
phần nào, Hanno tới thăm, bà cụ cũng chỉ vuốt má chú bé qua loa một cái
rồi quay mặt đi. Nhìn điệu bộ, người ta cũng có thể biết bà cụ đang nghĩ gì.
Bà cụ nghĩ: “Cháu ơi, cháu bà ngoan lắm! Nhưng chắc bà không sống được
bao lâu nữa!”. Đối với hai vị bác sĩ thì bà cụ tiếp rất niềm nở, nhiệt tình chứ
không có vẻ gì là chán cả...

Một hôm, hai cụ bà họ Gerhardt, tức là hai cụ con cháu cụ cố Paul

Gerhardt đến. Họ vẫn khoác áo choàng, đội mũ bèn bẹt như chiếc nấm và
tay xách túi lương thực. Họ vừa đi bố thí cho kẻ nghèo khó về. Người nhà
không tiện ngăn hai cụ vào thăm bà bạn đang ốm. Khi vào, không có ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.