GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 580

CHƯƠNG

II

Qua cánh cửa mở rộng có thể nhìn thấy bà Tony đang ngồi cầu nguyện

trong gian phòng bà cụ tham đã từ trần. Một mình bà quỳ trước cái ghế để
cạnh giường, áo tang quét đất, hai tay nắm chặt để trên mặt ghế, đầu cúi
xuống, miệng rì rầm... Rõ ràng là bà nghe tiếng anh trai và chị dâu bước vào
phòng ăn sáng, nghe tiếng hai anh chị chần chừ đứng lại, chờ bà cầu nguyện
xong, nhưng không vì thế mà bà đọc nhanh hơn. Mãi đến khi đọc xong bài
kinh, bà còn ho khan mấy tiếng mới thong thả sửa lại quần áo, cử chỉ hết sức
trang nghiêm, rồi đứng dậy, đi về phía vợ chồng ông nghị. Bà bước nhẹ
nhàng uyển chuyển, không có vẻ gì là vội vàng hấp tấp cả.

— Anh Thomas - Bà nói, giọng nghiêm nghị - thấy me nuôi con Severin

đúng là nuôi ong tay áo.

— Làm sao?
— Nó làm em giận chết đi được. Đứt gan đứt ruột đi với nó. Ai đời người

ta đang đau khổ như thế mà nó lại làm một việc bỉ ổi vô cùng, phá cả sự đau
khổ của người khác. Anh thử nói xem, tại sao nó lại làm như thế?

— Là chuyện gì cơ chứ?
— Trước hết, nó tham lam quá thể, đến mức không chịu nổi. Nó mở tủ áo

lấy những bộ quần áo lụa và xa-tanh của me, kẹp vào nách rồi định chuồn.
“Severin” - em gọi nó lại. “Mày mang quần áo đi đâu đấy hả?” “Cụ hứa cho
con những bộ quần áo này”. “Severin này!”. Em nén giận, dùng những lời
ngọt ngào nói cho nó hiểu rằng, hành động hấp tấp đó của nó quả thật chẳng
ra thể thống gì. Anh đoán xem, lời nói của em có hiệu nghiệm gì không.
Không những nó lấy quần áo lụa và xa-tanh, mà còn lấy cả một bọc quần áo
lót nữa. Em không thể giằng co với nó được, có phải không? Mà không
riêng gì một mình nó, bọn đầy tớ gái cũng mang từng giỏ quần áo của me

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.