GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 59

thương rỉ máu của Chúa Cứu thế; nào là con đường khúc khuỷu, quanh co;
nào là con đường rộng rãi, thênh thang; nào là sự quang vinh của Thượng
đế. Chúng tôi không định giấu giếm một điều gì. Có lúc, ông tham viết xong
một đoạn dài, quả thực cảm thấy đã đủ rồi, định dừng bút đi vào phòng vợ
hoặc đến chỗ làm việc, nhưng dừng làm sao được! Ông đang nói chuyện với
Đấng Sáng thế, Đấng Cứu thế của ông, làm sao có thể mệt mỏi nhanh chóng
như vậy được? Nếu bây giờ dừng bút thì có khác nào thôi không hiến dâng
lên Chúa chút lòng thành kính đó! Ông lại trích nhiều chương dài trong Kinh
thánh, ông cầu nguyện cho cha mẹ, vợ con, và cho chính ông, đồng thời
cũng cầu nguyện cho cả anh Gotthold nữa. Cuối cùng, trước khi kết thúc,
ông lại trích một câu châm ngôn trong Kinh thánh, viết ba chữ A-men, rắc
bột vàng vào những chỗ vừa viết, thở phào một cái, ngả người vào lưng tựa.

Ông bắt tréo chân thong thả lật ngược các trang trong quyển sổ, dừng lại

đây đó đọc một vài đoạn ghi chép sự việc hoặc ghi chép tâm tư, chính tay
ông viết ra. Đọc xong mỗi đoạn, ông càng cảm thấy rộn ràng vui sướng
trong lòng và vô cùng biết ơn Thượng đế bởi vì dù gặp cơn hoạn nạn nào,
Thượng đế cũng đã cứu ông thoát khỏi. Có lần, ông bị bệnh đậu mùa rất
nặng, ai cũng cho là không thể chạy chữa nổi, ấy thế mà ông vẫn sống! Lại
có lần, vẫn là hồi còn nhỏ, đi xem nhà nọ sửa soạn đám cưới, gặp lúc người
ta đang nấu rượu (lúc bấy giờ có tập quán lâu đời tự nấu lấy rượu ở nhà),
một cái thùng gỗ dùng nấu rượu để trước cửa lớn chẳng biết thế nào mà lại
lật nhào đổ rầm một cái vào đầu chú bé. Những người xung quanh nghe thấy
giật mình kinh hãi, vội chạy tới. Sáu anh lực lưỡng đưa hết sức ra mới dựng
cái thùng dậy được. Đầu chú bé bị thương nặng lắm, máu tươi cứ chảy theo
cánh tay và chân xuống đất ròng ròng. Người ta khiêng chú vào một cửa
hàng. Thấy chú còn thở thoi thóp, họ bèn cho đi mời thầy thuốc. Ai nấy đều
an ủi bố chú bé chẳng qua là số trời định. Xem chừng chú không còn hy
vọng sống nữa!... Nhưng rút cục thế nào? Khi chạy chữa, Thượng đế cao cả
và vạn năng đã ra phép lạ, cứu chú khỏi! Hồi tưởng những chuyện bi thảm
ấy xảy ra hồi nhỏ, ông tham lại cầm bút lên viết thêm một dòng nữa sau chữ
A-men cuối cùng:

Lạy Chúa, con sẽ mãi mãi ca ngợi Người!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.