GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 622

râu bằng cái cặp nóng, mỗi chi tiết đều theo trình tự nhất định, không được
đảo lộn, đến nỗi về sau những động tác nhỏ nhặt ấy cứ diễn đi diễn lại hằng
ngày làm ông bực bội điên lên được. Nhưng ông biết chưa làm đủ động tác
nào đó, hoặc làm qua quít một chút, thì nhất định ông chưa đi ra khỏi phòng.
Ông rất sợ mất cái cảm giác sạch sẽ, tinh khiết, không để vương hạt bụi nào.
Nhưng rồi, mấy tiếng đồng hồ sau, cái cảm giác ấy cũng biến mất, thế là ông
lại phải sửa soạn con người ông một lần nữa.

Chỉ cần đừng để cho người ngoài bàn tán, có thể tiết kiệm được cái gì là

ông tiết kiệm cái đón nhưng ăn mặc thì ông không tính toán. Tất cả quần áo
của ông đều do thợ may cừ Hamburg cắt đo, và để giữ gìn, bổ sung những
bộ áo quần ấy, ông không hà tiện. Trong phòng thay áo quần của ông, cứ mở
cánh cửa trông giống cánh cửa lớn thông sang phòng bên cạnh, thì có thể
thấy cái tủ chìm trong tường, rất lớn, trong đó hàng dãy mắc áo, giá áo bằng
gỗ, treo đầy đủ các kiểu áo quần từng mùa, mặc trong trường hợp khác
nhau: áo sơ mi, y phục ngày lễ thường, y phục ngày lễ lớn, áo đuôi én; quần
thì gấp gọn, xếp đầy các ngăn. Trên cái bàn gương năm ngăn kéo, nào là
lược, bàn chải, dầu chải tóc, chải râu, trong ngăn kéo là các loại áo may-ô,
những thứ này giặt luôn, thay luôn và luôn luôn được bổ sung.

Không những mỗi buổi sáng ông mất rất nhiều thì giờ ở trong cái phòng

tối này, mà mỗi lần đi dự tiệc, đi họp ở nghị viện, mỗi lần tham gia mít-tinh
với công chúng, tóm lại hễ có dịp xuất hiện trước mặt người khác, ông đều
mất thì giờ trong căn phòng này. Thậm chí, trước bữa ăn trong gia đình, chỉ
có vợ ông, Johann, bà Ida mà ông cũng phải tô điểm lại. Chiếc sơ mi mới
thay, chiếc áo vét là thẳng đứng, mặt mũi sáng sủa, mùi nước hoa bơm lên
bộ râu, thậm chí vị mằn mặn của nước súc miệng cũng làm ông sảng khoái y
như một diễn viên sau khi hóa trang bước ra sân khấu. Đúng thế thật! Ông
Thomas Buddenbrook sống ở đời này như một diễn viên, như một diễn viên
suốt đời đóng một vai kịch lớn. Trừ những lúc ngồi một mình hoặc những
lúc nghỉ ngơi ngắn ngủi, mỗi chi tiết trong cuộc sống hằng ngày ông đều
như đóng kịch. Bất cứ cái gì ông cũng đem tất cả tinh lực ra ứng phó và
không một điều gì không làm ông mỏi mệt. Bởi vì lòng ông mỏi mệt, tâm
hồn ông trống rỗng - trống rỗng đến ghê sợ, thậm chí lúc nào ông cũng cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.