GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 720

thương! Một số khác lại được ông gọi tên như được lên thiên đường vậy.
Ông đánh dấu những chỗ sai trên bài của chúng nó, ngay ngắn, cẩn thận, nên
dù bài của chúng nó có sai đến hàng trăm chỗ, lúc xem cũng thấy rất sạch sẽ.
Còn bài của các cậu khác thì ông gạch xóa đỏ choét như muốn trút tất cả
giận dữ vào đấy, gây một ấn tượng rất dễ sợ, tưởng như không có cách nào
cứu chữa được. Ông cho điểm không căn cứ vào bài sai nhiều hay sai ít, mà
căn cứ vào số lượng mực đỏ của ông hao phí, cho nên những cậu học sinh
được ông quý chiều thường được lợi. Không bao giờ ông nghĩ cách ấy có
thích hợp hay không. Ông cho rằng làm như thế là tuyệt đối đúng, cho nên
ông không thấy ông bất công. Nếu ai mạnh dạn phản đối thì người ấy không
bao giờ có hy vọng được ông gọi bằng “em” hoặc gọi tên. Với lại, có ai tự
nguyện bỏ cơ hội tốt đẹp ấy bao giờ.

Ông Mantelsack đứng chéo chân, bắt đầu giở sổ điểm. Hanno

Buddenbrook ngồi vươn lên phía trước, hai tay khoanh lại dưới ngăn bàn.
Bây giờ đến lượt những tên bắt đầu từ vần “B”. Chú sắp bị gọi đứng dậy,
mắt không biết nhìn vào đâu do đó sẽ loạn cả lên, một tai họa ghê gớm, có
tiếng gào la sẽ xảy ra. Mặc dù hôm nay giờ ông giáo chủ nhiệm rất vui...
mấy phút này kéo dài tưởng như không chịu đựng nổi. “Buddenbrook”, ông
ta sắp gọi Buddenbrook rồi!

— Edgar! - Ông Mantelsack gọi rồi gấp sổ điểm lại, ngón tay trỏ vẫn kẹp

ở giữa, quay người trên bục như không còn để ý đến vấn đề gì nữa. Thế nào?
Thế là thế nào?... Đấy là Lüders béo, ngồi cạnh cửa sổ. Vần “L” không thể
nào là vần “L” được! Không, không thể như thế! Ông Mantelsack vui thật!
Ông tùy tiện gọi những cậu học sinh cưng của ông, không chịu chú ý xem
theo thứ tự thì đến lượt người nào? Edgar Lüders béo đứng dậy. Nó có bộ
mặt sư tử, hai con mắt nâu lờ đờ. Dù nó chọn được chỗ ngồi hết sức thuận
lợi, có thể dễ dàng mở sách ra xem trộm, nhưng nó cũng không làm, nó cảm
thấy chỗ của nó ở thiên đường an toàn vô cùng. Nó trả lời dứt khoát:

— Thưa thầy, hôm qua em nhức đầu nên em không học ạ!
— Ôi, em lại làm tôi khó xử rồi đấy, - Ông Mantelsack buồn rầu nói - Em

không đọc được cho tôi mấy câu thơ miêu tả thời đại hoàng kim ấy hay sao?
Thật đáng tiếc! Hôm qua em nhức đầu à? Tôi nghĩ rằng khi em vào lớp là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.