GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 722

có cảm tưởng như em đọc một bài văn xuôi. Mặc dù vậy, như tôi vừa nói,
em chăm chỉ, cố gắng... Em ngồi xuống!

Phấn khởi, Timm ngồi xuống, vẻ kiêu ngạo. Ông Mantelsack ghi cho nó

một điểm thật vừa ý. Kỳ lạ thay, lúc ấy không những thầy giáo mà ngay cả
Timm và tất cả học sinh trong lớp đều cho rằng, Timm đúng là một học sinh
chăm chỉ, nó được điểm cao là phải. Hanno Buddenbrook cũng có ấn tượng
như thế, mặc dù trong lòng, chú xem chuyện ấy cũng thường thôi... Chú lại
hồi hộp lắng nghe tên người bị gọi tiếp...

— Mumme - Ông Mantelsack gọi - Anh đọc tiếp! Aurea prima?
Thầy gọi Mumme ư? Cám ơn Chúa! Có lẽ Hanno bình yên! Ông

Mantelsack rất ít gọi đến người thứ ba, vả lại vần B đã qua rồi! Mumme
đứng dậy. Người nó cao lớn, trắng trẻo, hai tay run run. Nó đeo cặp kính rất
to. Mắt nó cận nặng, nó đứng dậy thì dù sách giở ra để ở ngay trước bàn
cũng không thể đọc nổi. Nó phải học và nói cũng đã học rồi. Nhưng, một là
vì trí nhớ nó kém, hai là nó không nghĩ hôm nay thầy giáo lại gọi nó, cho
nên nó không thuộc lắm, Mumme đọc được mấy chữ rồi thôi, đứng im.

Thầy giáo nhắc, rồi nhắc lần nữa, giọng gay gắt. Lần thứ ba thì ông ta nổi

nóng. Nhưng Mumme vẫn đứng ì ra, không đọc thêm được chữ nào nữa.
Cuối cùng, ông ta cáu thật sự.

— Kém quá, Mumme ạ! Ngồi xuống! Anh không học được, tôi đã nói cho

anh biết rồi đấy, anh dốt quá! Vừa dốt, vừa ngu... Mumme ngồi xuống. Mặt
nó trông thật thảm hại. Lúc này, trong phòng không một đứa nào không nhìn
nó khinh bỉ. Trong lòng Hanno Buddenbrook trào lên một cảm giác ghê rợn.
Cảm giác ấy cứ chẹn ngang cổ họng chú, nhưng chú đã nhìn thấy sự việc
vừa xảy ra kia rất rõ. Ông Mantelsack giận dữ ghi điểm xấu vào sau cái tên
Mumme, rồi cau mày nhìn vào cuốn sổ. Ông ta nổi giận đùng đùng tìm xem
đến lượt ai. Sự việc đã quá rõ rồi! Giữa lúc Hanno đang lo lắng thì chú nghe
gọi tên mình, như nghe tiếng gọi trong cơn ác mộng.

— Buddenbrook! - Ông ta gọi, âm thanh vẫn còn vang vọng trong không

trung. Hanno vẫn không tin. Tai chú ù lên. Chú vẫn ngồi bất động.

— Buddenbrook! - Ông giáo gọi lại, đôi mắt xanh mở to, sau cặp kính

loang loáng, chĩa thẳng vào chú... - Anh có thể đọc tiếp được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.