GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 745

CHƯƠNG

IV

— Như thế không đúng đâu, chị Gerda ạ! Như thế không đúng đâu! - Dễ

thường bà Weichbrodt nói hàng trăm lần câu ấy trong giọng nói có hàm ý
thương xót, trách móc. Tối hôm ấy, trong văn phòng cũ người học trò của
bà, rất nhiều người ngồi quanh cái bàn tròn, có bà Gerda Buddenbrook, có
bà Tony, con gái của bà là Erika, có cô Klothilde đáng thương và ba tiểu thư
Buddenbrook ở phố Meng. Bà Weichbrodt ngồi trên chiếc xô-pha giữa đám
người kia. Dải xanh trên chiếc mũ vải của bà bỏ thõng xuống đôi vai gầy.
Một bên vai bà nhô cao lên để cánh tay bà có thể hoạt động thoải mái trên
mặt bàn - cơ thể người đàn bà bảy mươi lăm tuổi này đã co rúm lại quá thể!

— Như thế là không đúng đâu, chị nghe tôi bảo! Chị đừng làm thế, chị

Gerda ạ! - Bà nhắc đi nhắc lại câu ấy, giọng kích động run run - Một chân
tôi đã vùi trong đất, tôi chẳng sống bao lâu nữa mà chị lại muốn xa chúng
tôi, chị lại muốn vĩnh biệt chúng tôi! Nếu như chỉ là đi chơi, chỉ đến
Amsterdam chơi vài hôm thì chẳng nói làm gì, nhưng chị lại vĩnh viễn
không trở lại - Cái đầu như đầu chim của bà đã bạc trắng, cứ lắc la lắc lư,
đôi mắt màu nâu chứa chan trí tuệ trở nên buồn bã - Tất nhiên chị mất mát
nhiều lắm!

— Há phải mất nhiều thôi ư? Chị ấy mất hết! - Bà Tony nói - Chúng ta

không nên ích kỷ quá, bà Therese ạ! Chị Gerda muốn đi thì cứ để chị ấy đi,
chẳng có cách nào cả! Hai mươi mốt năm trước, anh Thomas đưa chị ấy về
đây, ai cũng mến chị ấy, tuy chị ấy lúc nào cũng ghét chúng ta... Đúng như
thế! Lúc nào chị cũng ghét chúng tôi, không nên phủ nhận điều đó, chị
Gerda ạ! Bây giờ anh Thomas không còn nữa, mà cũng chẳng còn ai nữa.
Chúng tôi đối với chị có nghĩa gì đâu! Mặc dù điều đó làm chúng tôi đau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.