GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 46

“Ông có vác được thế không?” Paul hỏi.

Lão Armand nhún vai. “Ô là la! Chưa biết đâu,” lão nói.

Họ vội vã đi qua những chiếc xe tải đâu đuôi vào vỉa hè và các dãy bàn nơi
người mua người bán đang ngã giá.

Lúc ra đến con phố phía sau Halles, lão Armand gặp rất nhiều bạn cũ.
Những người đàn ông và đàn bà rách rưới đang nhặt nhạnh các thứ rau quả
cũ bị vứt ra rãnh nước.

“Chào Charlot.” Lão vẫy tay chào một ông mắt mũi kèm nhèm mặc bộ đồ
túm lại với nhau bằng kim băng. “Chào buổi sáng, Marguerite,” lão chào
một bà mặc đồ đàn ông. “Có tìm được viên kim cương nào trong thùng rác
không thế?”

Rồi lão vấp phải chiếc xe đẩy bằng sắt sáu bánh do một ông đội mũ cao và
mặc quần lụng thụng đẩy qua. “Ơ kìa, có phải Louis không,” lão thốt lên.
“Ðang kiếm tiền để thuê cái hầm chuột chũi ngoài Place Maubert đấy hả?”

Lão Louis cười móm mém. “Tôi có thể kiếm việc cho anh hôm nay đấy,
người ta cần thêm người đẩy xe. Lúc nào cũng cần cả.”

Lão Armand đi tiếp. “Thì tôi đang đẩy đây,” lão nói. “Mà anh không thấy tôi
cũng có khối đứa đẩy cùng đây à. Chào nhé.”

Bọn trẻ không muốn rời Halles tí nào. Chúng thích sự ồn ào và nhộn nhịp.

“Nhiều đồ ăn thế kia,” Suzy nói, “ông không nghĩ người ta có thể chia cho
mình một ít ạ?”

Họ tiếp tục đẩy xe ngang qua nhà thờ St. Eustache rồi vào một con phố lổn
ngổn toàn xe đẩy. Cứ như thể cái chợ khổng lồ đã làm chảy tràn ra con phố
này những dòng quầy cá và thịt dọc hai bên vỉa hè.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.