GIA ĐÌNH DƯỚI CHÂN CẦU - Trang 63

Giáng sinh sẽ mang cho chúng một cái nhà lưu động như của người gypsy.
Có lẽ bữa tiệc sẽ làm chúng quên cái ý nghĩ điên rồ ấy đi.”

Tuy cánh gypsy không đi dự tiệc nhưng Nikki vẫn đề nghị chở họ đến đó
trên chiếc xe cà khổ của mình.

“Tôi có chút việc bên mạn vườn bách thảo nên đằng nào cũng phải dùng đến
xe mà,” anh giải thích.

Bọn trẻ nhà Calcet sướng quá. Chúng chưa bao giờ được đi xe hơi cả nên cứ
bám rõ chặt ghế ngồi. Jojo thì ngồi ngay ngắn như thể đã thạo lắm rồi.

Nikki chạy xe trên những con phố nhỏ, vừa chạy vừa quát tháo người đi
đường hoặc xe cộ làm vướng lối. Xe của anh thì phì phò, lắc lư chao đảo
tưởng chừng sắp rã ra đến nơi. Thế mà chẳng sao cả.

Đó là một đêm trời quang, lạnh lẽo và tất cả những tượng đài đều được
chiếu đèn. Đèn đường ném những dải sáng vắt qua sông Seine. Chiếc xe cũ
kĩ cà rịch cà tang bò qua cầu Tournelle rồi tấp vào lề đường. Bọn trẻ nhà
Calcet nhảy vội xuống. Lão Armand khó nhọc trèo xuống. Jojo thì chỉ cần
nhảy phóc một cái thôi.

Từ trên bậc cấp họ có thể nhìn xuống buổi tiệc, như lão Armand đã dự báo,
đúng là đông nghịt. Một cái lều bạt lớn được dựng trên bờ sông - cái lều hẳn
sẽ làm những người gypsy phát thèm. Trai gái trong giáo xứ bưng từ lều ra
những cái xoong đồ ăn nghi ngút khói. Hương thơm ấm áp của dưa bắp cải
trùm lên tất cả. Đó là thứ làm thằng Paul khoái tỉ tê.

“Phải xuống nhanh kẻo người ta ăn hết mất,” nó giục.

Nhưng cặp mắt Suzy lại đang mải nhóng sang bên kia sông đến cù lao Cite,
nơi nhà thờ Đức Bà hiển hiện như một giấc mơ thánh thiện. Những hàng cột
và những chóp nhọn cao mảnh của nhà thờ đẫm trong ánh đèn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.