GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 128

phất cờ, hô một tiếng "dạ" rắp thiệt đều. Và cuối cùng, độp một cái: "Việt
cộng sẽ trừng trị những người có chồng con đi lính cụ Ngô". Lạy Trời, lạy
Chúa, lạy Phật?

Người vợ lính ngụy quanh năm tất bật hớt hải ấy sợ tái xanh tái xám,

chỉ còn đủ trí khôn để gửi gánh trầu nhờ nhà quen ở chợ bán hộ, rồi ríu
chân chạy về với con. Trong óc chị rối tinh những phe những cánh đang
kéo quân về Kỳ Bường, sắp đánh nhau loạn đả xà ngầu như tuồng Chiến
quốc, dân sẽ nát như tương. Cách mạng với giải phóng chắc là phía tốt.
Việt cộng với cộng sản trị vợ lính kiểu ấy thì ác quá. Chưa biết bên nào
hơn, hẵng cứ lánh nạn cái đã.

Má Bảy xẵng giọng:

- Ai nói bậy bạ vậy?

- Ông Ba Phổ. Ổng biểu tản cư về quận, ổng phát gạo cho ăn.

- Tôi không chạy. Anh Sáu Dõng về đây không chặt đầu tôi đâu mà lo.

- Việt cộng chớ đâu phải ông Dõng!

Trong lúc cuống cuồng, chị quên rằng chính chị thường trầm trồ với

má Bảy về ông Dõng "Việt cộng nằm vùng".

- Ngán chị lắm. Vô ra cũng cha bầy trẻ, lại còn chia ra cha thằng Túc

với cha con Thừa!

Má nói lấp lửng vừa đủ cho chị đỡ sợ, và nghĩ thầm kiêu hãnh: "Cách

mạng nằm ngay trong nhà tôi đây chớ ở đâu mà về!". Chị Đa nghe lời má ở
lại, không phải vì đã hiểu mà vì có người cứng bóng vía hơn để chị dựa hơi.
Con má Bảy vô dân vệ, thấy má không sợ chị cũng đỡ lo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.