GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 171

- Chưa được đánh thì ức chớ sao.

Sỏi định đùa một câu, lại thôi, nheo mắt nhìn Sâm. Cái nhìn ấm áp,

che chở, hơi giễu cợt nữa. Sỏi không hề sợ mình chết hay bị thương, nhưng
chỉ nghĩ đến má hay em gái bị trúng đạn, Sỏi đã ớn lạnh. Bao giờ bức xúc
quá sẽ hay. Lúc này còn thong thả, Sỏi chưa muốn em ra trận.

Lựa lúc câu chuyện hơi ngớt, Sâm chào về. Sâm muốn về thật, nhưng

đôi chân cứ nhất định rẽ về phía lò rèn ông Rạng, tai đã bắt đầu nghe tiếng
đàn độc huyền.

Tổ sản xuất võ khí họp ngồi xổm giữa sân nhà ông Rạng. Các kiểu bàn

chông, đạp lôi, mìn giật bày la liệt giữa vòng người. Ông Rạng đang phân
trần vì sao không làm được đạn ca líp 12. Xã đội có hơn hai chục cây súng
săn tước của "thanh niên diệt cộng", nhưng đạn sắp hết.

Bê xóc xóc mấy cái vỏ đạn trên tay, nói chậm rãi:

- Bốn trăm đạn tom xông mới lấy được, bác để một trăm làm đạp lôi,

còn ba trăm bác cứ phá làm đạn ca líp. Hột nổ tom xông dễ tháo nhứt,
không khó như đạn chín ly đâu. Thuốc thì hai liều rưỡi của tom xông được
một liều ca líp. Ba đầu đạn tom xông nấu được chín viên chì ca líp. Ta cắt
thêm ống chì ở nhà ga về, xài thả giàn...

Sâm chen vào. Vừa thấy Bê, Sâm giật mình: Anh gầy và đen đi nhiều,

hai mắt đỏ hơi sưng. Khốn khổ, lại trắng ngày trắng đêm!

Bê khẽ gật đầu chào Sâm, nói tiếp:

- Bác cho lựa lại vỏ đạn đi. Ta làm cái bàn lùa sắt, lùa lại số vỏ nở

nhiều. Cố gắng làm vỏ đạn mới. Kiếm được thứ đạn trọng liên mười ba ly
hai, giũa đít đi một ít.

Ông Rạng nhăn nhó:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.