GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 196

- Sỏi nè!

- Dạ!

- Nhớ viết rõ chỗ công ơn Đảng nghe con.

- Đảng và Mặt trận.

- Ừ, rán viết sao cho phải.

Má không nói được những điều má nghĩ về Đảng, hay đúng hơn là

những rung cảm trong mười mấy năm biết Đảng. Má yêu Đảng theo kiểu
riêng của má, của người đàn bà luôn luôn sống với gia đình, vì gia đình.

Hễ nhớ đến Bác Hồ, má thấy Đảng là ông cha hiền lo dạy con cháu

nên khôn. Qua lớp cán bộ đứng tuổi như anh Chín Chuyền, anh Dõng,
Đảng là người anh chín chắn từng trải, quyết định được mọi việc trong nhà.
Nhưng má gần gũi nhất với lớp đảng viên trẻ như Tùy hay Bê, thường họp
chi bộ và ăn ngủ nhà má. Nhìn chúng nó, má lại thấy Đảng là bầy con cưng
của má, hiếu thảo mọi bề. Rèn luyện cho chúng nó là việc của cấp trên, còn
má chỉ mong được lãnh mãi cái phần thương yêu săn sóc bầy con ấy, trong
đó đã có thằng Son má đẻ ra, và chắc sau này sẽ thêm thằng Sỏi, con Sâm.
Cái gia đình nho nhỏ của má hòa trong cái gia đình lớn đủ già trẻ gái trai
của Đảng. Còn má, tuy không phải đảng viên, má vẫn tự xem mình là
người vợ hay người mẹ tảo tần thu vén để cho cả nhà rảnh tay lo việc nước.
Bởi vậy, khi nghe bà con ca ngợi Đảng, má hớn hở như tất cả những người
đàn bà đảm đang được nghe thiên hạ khen chồng con mình.

Nông hội đã gặp một việc khó xử. Thấy bộ đội, du kích và cán bộ mỗi

năm phải tự làm ra từ ba đến chín tháng ăn, bà con định trích một phần
ruộng công để anh chị em làm quỹ tự túc. Cấp trên dứt khoát không cho.
Mấy trăm mẫu ruộng đất được chia và cấp hết cho nông dân thiếu ruộng.
Anh chị em thoát ly kéo nhau đi cuốc những mảnh ruộng đầu trâu trán khỉ
mà đồng bào chê nặng công không cấy, vỡ đồi hoang trồng khoai sắn. Có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.