Trong khi gia đình má Bảy viết thư, hơn hai chục cán bộ thuộc cánh
Nam của huyện về họp tại nhà chị Năm.
Anh Chín trải tấm bản đồ bồi vải gần nát, chi chít những chữ và số ghi
bằng bút chì bi đỏ. Anh nói độp luôn:
- Chúng ta sắp làm hai nhiệm vụ. Vùng giải phóng trên đường Một
phải đánh thắng trận càn lớn. Vùng bị kẹp dưới đường Một phải đồng khởi
ngay trong càn. Vừa giữ vững mặt sau, vừa mở rộng mặt trước, vậy đó.
Những bộ mặt chung quanh sắt lại. Tiếng muỗi vo ve chợt nổi rõ. Các
đồng chí bí thư và phó bí thư có mặt đã đoán trước những công việc này,
nhưng chưa thấy rõ chúng ra sao. Hàng tháng, hàng tuần, có khi hàng ngày,
họ chuyển lên trên những mẩu vụn tình hình và những ý nhỏ rải rác, giống
như những túm đậu, nếp, lạc mà ngày xưa họ mang về trên núi để dành
dụm ăn Tết, theo cái lệ "đi không về có". Hôm nay mâm cỗ được lật lồng
bàn: Hai cái bánh to tướng. Dạ dày họ kham nổi không?
- ... Địch định càn độ một tháng. Trong sáu xã thuộc diện càn, địch sẽ
huy động từ mười hai đến mười bốn tiểu đoàn. Riêng tại Kỳ Bường, trọng
điểm càn, địch sẽ dùng khoảng ba hoặc bốn tiểu đoàn, chừng mười cây
pháo, máy bay chưa rõ. Chúng quyết lấn lại ba xã phía đông sông Nhỡn.
Nếu bị đánh đau, chúng cũng cố chiếm cho được Kỳ Bường bằng bất cứ
giá nào...
Bê cảm thấy mặt mình thoáng lạnh rồi bốc nóng
bừng bừng.
- ... Tỉnh ủy hạ quyết tâm: Chẳng những phải giữ vững vùng giải
phóng không cho địch líp (6)lại, mà còn phải tranh thủ thời cơ địch sơ hở
vùng dưới, mở một đợt đồng khởi mới tại các xã ven biển, chung quanh các
thị trấn...