GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 246

Sâm suýt kêu lên ngạc nhiên.

- Anh núp trong bụi cây cách hầm năm, bảy chục thước. Hễ địch đến

xăm hầm, anh vừa bắn vừa nhử tụi nó đuổi theo. Em giữ tiểu liên, đưa...,

- Không! Em ra, anh ở lại!

- Em mệt chạy sao nổi...

Sâm giẫm gót chân:

- Chạy được! Anh phải lo cả xã. Tụi nó đông quá, anh ra anh chết mất.

Em là du kích, em phải giữ cho anh, cho Quảng.

Giọng Bê lạc đi:

- Em nghe anh...

- Không, không, để em ra. Anh kỳ lắm!

Sâm tức mình, nhoài người qua chân Bê, định bước tới miệng hầm. Bê

vội nắm cổ tay Sâm giữ lại. Sâm vùng vằng giật ra. Giật không nổi, Bê nắm
rất chắc. Và Bê lẳng lặng nâng

bàn tay Sâm áp vào ngực mình, nơi vừa dội lên một tiếng nấc trầm,

sâu.

Sâm giật thót, nghĩ vội: "Gì vậy? Hay mình mê ngủ!". Sâm há miệng,

nhưng tiếng "á" không bật ra. Tay phải Sâm rời súng đưa nhanh lên định
chống đỡ, dừng lại, ngập ngừng đặt trên đầu gối Bê, êm như một lời an ủi.
Sâm ngước mắt, muốn hỏi: "Thật à? Thật không anh?". Đôi mắt người con
trai cháy lóng lánh. Câu trả lời nồng nàn không chịu nổi. Sâm lả đi trong
ánh mắt ấy. Hồi hộp, sợ nữa, Sâm bắt đầu trôi bềnh bồng trong một đám
mây vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.