GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 267

phàn nàn:

- Ông Dõng ác quá, không cho anh em vô xóm nghỉ một lát, bà con

mời ăn khuya chén chè tô cháo rồi hãy đi.

- Để con nói bác Chín cử má làm chánh trị viên!

Đêm ấy má với Sâm nằm trên bộ ván mọt kê sát đất, bên miệng hầm,

trên che tạm mấy cái nong. Đồ đạc trong nhà được giấu rải rác ngoài vườn,
còn nguyên cả. Từng luồng khói nóng từ đống tre gỗ cháy ngún theo gió
tuôn vào đầy lều. Ngôi nhà còn nhớ chủ, đưa những hơi thở ấm cuối cùng
theo chủ trước khi hóa kiếp, để lại đống tro bón ruộng và mớ than nấu cơm.
Má nằm nghĩ lan man, tiếc cái nhà giữ non hai chục năm đến nay bị cháy,
thương chồng dành dụm làm nhà, rồi nhớ thằng Tùy vắt vẻo trên mái lợp
từng tấm lá dừa đánh dày cộp.

Trên ngọn dừa cao nhất, con tắc kè thấy vắng bắt đầu đếm tuổi: "Cắc...

kè!". Sâm bật kêu mừng rỡ:

- Nó còn sống má ơi! Tội nghiệp, chẳng ai nhớ nó hết mà nó nhớ

mình, thấy mình về nó chào.

Má cười.

- Tao với nó thi đua sống dai, tao còn nhứt định nó còn. Mà nó ưa chọc

tao. Đêm nào nó cũng kêu: "Bác già, bác già". Chao, đau lưng gớm đây Út.

Sâm đấm lưng cho má xong, bật ho một hồi:

- Khói khét như quỷ!

- Chửi Mỹ chớ sao lại chửi nhà mình?

- Con tập chửi, để mai chửi Mỹ cho tơi bời khói lửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.