GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 29

Đùng một cái, đất sụt dưới chân má. Tư Sỏi tuyên thệ, lãnh súng. Dù

vì tiền hay vì ép buộc, nó cũng mang cái nhục vào gia đình má, nó sẽ bắn
lại anh em mình.

Nếu trong nhà má lâu nay có tiếng nói và hơi thở của Đảng, chắc chắn

Sỏi không làm như vậy. Nó sẽ thoát ly theo anh Dõng hoặc làm công tác
anh giao. Nhưng má đã ngăn con khi nó muốn tìm Cách mạng. Chao ôi, tại
sao má lại tưởng sẽ được yên lành khi vắng cán bộ trong nhà?

Má không kịp nghĩ nhiều, chỉ choáng váng như bị đấm vào trán. Hai

bả vai và xương sống nổi đau nhức.

Lâu nay má thường có những cơn buồn u uất khiến má mau già và đổi

nết đi. Má không cười nữa. Những nét buồn hằn mãi trên mặt má thành một
loạt nếp nhăn mới. Dáng đi của má trở nên chậm, mệt, rầu rĩ như chim sẻ
mồ côi. Mỗi khi giật mình, má hay kêu líu lưỡi: "Ớ ông trùm ông xã, ông
xã ông trùm!". Con cháu hay ghẹo má vì cái tật ấy, chúng nhớ hồi trước má
không mấy khi nói nhịu.

Với cái tin dữ vừa nghe, một cơn buồn mới lại đến, nó làm cho má mụ

người hẳn.

Út Sâm chạy lúp xúp về nhà. Sâm không chạy nhanh, sợ cây đèn gió

bị tắt và bọn lính đi tuần bắn ẩu. Sâm có một cái thú riêng từ hồi nhỏ. Đang
chăn trâu ngoài đồng, Sâm gửi trâu cho bạn, chạy ù một hơi về nhà với cái
thấp thỏm rất dễ chịu: "Có má hay không có má?". Thường là có má, vì
Sâm chọn lúc tàn buổi cấy để chơi cái trò ấy. Má biết Sâm về chỉ để trông
thấy má, nhưng vẫn hỏi: "Đói rồi hả con?". Má lấy đũa xóc cho Sâm một
củ khoai hấp tươm mật trên nồi cơm. Sâm vừa thổi vừa gặm củ khoai, tung
tăng trở ra đồng. Không có củ khoai cũng cứ vui. Đến bây giờ, Sâm vẫn
thích chạy nhanh về khi có má ở nhà và tự đánh cuộc với mình xem má
đang làm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.