GIA ĐÌNH MÁ BẢY - Trang 366

Anh Đa ngồi bên vợ ngỡ ngàng nhìn quanh. Anh mới trốn về được tối

hôm qua, mang theo một súng Garăng mới tinh. Màu sơmi trắng làm da
mặt anh nổi đen thêm, trông dữ dữ. Suốt ngày nay, ngoài lúc chào hỏi và
cảm ơn bà con đến mừng, anh chỉ lo dỗ thằng Túc để nó chịu nhận ba nó.
Nó không ưa lính ngụy. Cầm kẹo xong nó bỏ chạy ra sân dòm lấp ló. Bây
giờ trong đám đông nó vẫn tránh anh, luồn sang ngồi giữa má Bảy và má
nó. Chị Đa an ủi chồng: "Tại nó còn lạ". Nhưng chị biết hễ gặp bộ đội giải
phóng là nó sán vào níu tay kéo áo, chẳng kể lạ quen.

Anh Đa thì thào hỏi vợ:

- Bà Năm... là đại diện xã phải không?

Túc ngứa miệng bật nói:

- Hứ, chủ tịch chớ đại diện!

Chị Đa phát nó một cái: "Con nhà vô phép!". Nó vùng vằng:

- Con biết con mới nói chớ. Đại diện là tề điệp ác ôn, ngụy quyền Sài

Gòn, tay sai...

- Thôi, thôi, con nói đúng, con giỏi.

Anh Đa nhận lỗi nó mới chịu im.

Sau một lát, anh lại hỏi vợ nhỏ hơn:

- Cô Út Sâm làm gì mà lên vậy?

- Chỉ huy du kích xã. Gan số một đó.

Túc thấy cần chữa cho má nó, tuy biết nhưng chưa thạo cho lắm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.