GIÁ LẠI CÓ MỘT NGƯỜI NHƯ EM - Trang 94

Nguyễn Ân hiểu rất rõ bản thân, giống như cô đã từng nói với Cố Tây

Lương, ưu điểm lớn nhất của bản thân là “quyết tâm”. Chỉ cần anh chịu
bước lên một bước, cho dù bước rất nhỏ, rất nhỏ, cô cũng sẽ không nhụt
chí.

Dẫu sao, trong tình yêu, người nào hạ vũ khí xin hàng trước tiên luôn

là người thua.

Nguyễn Ân càng ngày về nhà càng muộn, cho dù đã hết giờ làm

nhưng vẫn tranh việc của người khác để tăng ca, cô không muốn về nhà
chứng kiến cảnh hai người họ bên nhau.

Lúc này đã tám giờ, trên đường có rất nhiều đôi tình nhân đi ngang

qua Nguyễn Ân. Họ tay trong tay, nói cười vui vẻ. Trông thấy một cửa hiệu
cao cấp treo biển giảm giá, cô mới chợt nhớ ra hôm nay là Thất tịch

[1]

.

Người độc thân thì không sao, nhưng người rõ ràng đã có nửa kia, lại đang
ở bên một người khác… Cô cười chua chát, tiếp tục mù quáng đi về phía
trước.

[1

.

Thất tịch (mồng bảy tháng Bảy âm lịch) ngày Ngưu Lang, Chức

Nữ gặp nhau.

]

Một chiếc Lincoln chậm rãi dừng bên cạnh Nguyễn Ân.

Thấy cô không đi về hướng nhà mình, Cố Nhậm liền lái xe theo sau,

anh hạ cửa kính, mở miệng gọ

i: “Em dâu!”

Nguyễn Ân quay đầu lại.

“Ơ, không phải anh đi Mỹ rồi à!”

“Ai bảo anh đi rồi thì không được về nữa?”

Nghe câu trả lời của Cố Nhậm, lại nhớ tới sự thất thố của mình lần

trước, Nguyễn Ân bất giác đỏ bừng mặt, “ừm” một tiếng.

Hôm nay là lễ Tình nhân, Cố Nhậm cố tình đợi ngày này để về, quả

nhiên không ngoài dự đoán, bắt gặp Nguyễn Ân một mình. Nhìn gương mặt
ửng hồng của cô, trong lòng anh lại dâng lên dục vọng chiếm giữ.

Anh làm như vô tình chạm vào vết thương của cô.

“Tây Lương không đi cùng em à?”

“À, ừm… chị Hà không khỏe, cần có người chăm sóc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.