là thủ phạm. Anh ta có chứng cứ ngoại phạm vững chắc, chúng ta đã lần theo
một đầu mối sai lệch, và anh chàng thư ký có vẻ là kẻ dối trá. Thật tình cờ,
một vụ án nữa lại xảy ra đúng vào thời điếm Peter Moore bị ông Gordon giết.
Nạn nhân là người chúng ta đang vô vọng tìm kiếm suốt hai tháng qua: kẻ
tòng phạm bi ẩn trong vụ giết hại David Cohen, một vụ án mạng thực hiện
trong tình thế gần như trò ảo thuật, kẻ rất có thể là một ảo thuật gia. Khi
chúng ta vừa bắt đầu nghi vấn về sự tham gia của ông Gordon và tay bạn diễn
viên của ông ta, thì lại xảy ra vụ giết hại Kosminski khiến mọi quân bài xáo
trộn.
“Thêm một sự trùng hợp kỳ lạ nữa, vụ tấn công này xảy ra gần một bữa
tiệc mà Ransome tham dự, anh ta đã lẻn ra ngoài khoảng hai mươi phút đúng
thời điểm vụ tấn công. Mọi dấu hiệu tập trung về khả năng anh ta là thủ
phạm. Nhưng đến thời điểm này, rõ ràng chúng ta không thể không nghĩ về
trận so tài nổi tiếng kia. Nếu vậy, ông Gordon đã giết Kosminski và đổ trách
nhiệm cho bạn mình. Nhưng ông Gordon lại có chứng cứ ngoại phạm vững
vàng, cũng như Ransome có chứng cứ ngoại phạm vững vàng với cái chết
của Peter Moore.
“Đủ để khiến người ta phát điên. Chúng ta biết rằng một vụ án đang được
lên kế hoạch từ một lời thách thức đấu tay đôi và, khi anh còn chưa kịp biết
nó là gì, thì đã có hai vụ, thực hiện gần như cùng thời điểm, một vụ ám chỉ
đến âm mưu của ông Gordon, vụ kia lại là âm mưu của Donald Ransome.
Mỗi người đều có chứng cứ ngoại phạm vững chắc cho cái bẫy của họ. Tóm
lại, vụ việc kép này chính thức chứng minh cho giả thuyết về vụ thách thức,
đồng thời cũng lại phủ nhận nó.
“Thỏa thuận trong lời thách thức chỉ rõ rằng bất kỳ ai mà số phận chỉ định
sẽ thực hiện một tội ác theo cách quy tội cho người kia và người thứ hai có
thể dùng bất kỳ hình thức tự vệ nào nhưng không được nhắc gì đến cuộc đấu.
Bất kỳ hình thức tự vệ nào,” Twist trầm ngâm nhắc lại. “Sẽ thế nào nếu một
người được cho là chủ thể của vụ án đầu tiên lại chọn ‘tấn công’ làm phương
pháp tự vệ, và giăng một cái bẫy tương tự cho đối thủ của mình?”
“Cực chắng đã, thì tôi có thể chấp nhận chuyện đó,” Hurst thở dài, “nếu cả
hai vụ đều không được thực hiện chính xác cùng thời điểm. Hơn nữa, chứng
cứ ngoại phạm của họ…”
“Mỗi người đều có thể có một đồng phạm,” nhà tội phạm học nói không