GIẢ THUYẾT THỨ 7 - Trang 116

mấy thuyết phục. “Anh đúng đấy, Archibald, tôi khó lòng chấp nhận một sự
trừng hợp quá rõ như thế. Tuy nhiên, có một lời giải khác: ông Gordon chỉ
quan tâm đến việc giết anh chàng thư ký của mình còn Donald Ransome lo
Kosminski. Không hề có chuyện thách đấu bí mật, chỉ là công việc. Động cơ
cho các vụ giết người là gì? Kosminski rất có thể là một nhân chứng phiền
phúc trong vụ Cohen. Gã là đồng phạm của bọn họ, chừng nào còn sống thì
gã cũng là mối hiểm họa cho họ. Về Peter Moore, bọn họ loại anh ta sau khi
phái anh ta đến đánh lừa chúng ta về chuyện ‘thách thức’ để che mắt chúng ta
trước những điều hiển nhiên.” Ông lắc đâu, “Mà không, không thể như thế.
Không có câu chuyện của Peter Moore, chúng ta sẽ chẳng bao giờ có mối liên
hệ tới vụ giết hại Cohen, chẳng bao giờ tìm thấy gì đáng ngờ về vụ đột nhập
bi thảm, và chẳng tao giờ điều tra ra Ransome có liên hệ với Kosminski.”

Hurst vào số rất mạnh. “Trời ơi, Twist, thôi nào. Tất cả những gì chúng ta

làm trong hai ngày qua là hình thành hết giả thuyết quái dị này đến giả thuyết
quái dị khác.”

“Nhưng nhất định phải có một giả thuyết đúng.”
“Tôi biết: cái thứ bảy. Giả thuyết thứ bảy nổi tiếng của anh. Với tốc độ

chúng ta đang đi, chắc nó phải là cái thứ mười hoặc thậm chí mười hai ấy
chứ.” Ông giận dữ ấn còi hai lần. “Mẹ kiếp! Hôm nay mọi người làm sao
vậy? Họ cứ lao vào bánh xe của tôi.”

Tiến sĩ Twist rất muốn thuyết phục bạn mình bình tĩnh, nhưng ông biết, dù

gợi ý thế nào thì cũng sẽ chỉ đem lại hiệu quả ngược lại.

Ông nói, “Nếu chúng ta đứng lùi ra xa và xem xét lại vấn đề, thì dường

như vụ giết hại David Cohen là xuất phát điểm hợp lý. Có ba khả năng: Một,
Ransome thực hiện vụ đó. Hai, Miller thực hiện. Ba: họ cùng làm. Từ các sự
việc, khả năng thứ ba có vẻ chắc chắn nhất. Chúng ta cũng có động cơ cho
từng trường hợp: Donald, vì yêu Sheila, muốn loại bỏ tình địch; ông Gordon,
lo ngại cho tương lai con gái mình, muốn loại bỏ kẻ đào mỏ.”

“Trừ phi có liên quan đến ma túy, mà trong trường hợp đó thì Miỉler và

Ransome đều có thể là kẻ phải chịu trách nhiệm.”

“Ông Gordon ư? Với con gái ông ta là khách hàng ư? Anh đùa chăng?

Anh thật sự bị ám ảnh rồi. Nếu anh buộc phải đi theo luận điểm đó, thì hãy
làm một chuyến đến câu lạc bộ nơi Cohen chơi nhạc. Anh sẽ thấy một gã bán
ma túy tởm lợm và thế là kết thúc. Việc có thể làm là gán cho hai đối tượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.