GIẢ THUYẾT THỨ 7 - Trang 127

tên sát nhân vẫn còn lảng vảng trên đường phố, anh vẫn có thể cảm thấy mà.”

“Đủ rồi đấy! Chỉ nói thêm một lời về Jack Đồ tể là anh tự đi mà thẩm vấn

Joseph Kosminski. Thề có Chúa, anh bị ám ảnh với gã này rồi! Nếu tôi không
biết anh lâu như vậy thì tôi rất lo ngại về trạng thái mất cân bằng tâm lý của
anh đấy. Người ta gần như có thể nghĩ là anh ngưỡng mộ hắn!”

“Theo tôi biết thì hắn là tên tội phạm duy nhất thuộc tầm cỡ hạ gục được

Sở Cảnh sát Luân Đôn. Cho nên, chúng ta có thể coi hắn là một nghệ sĩ -
hoặc, đúng hơn, một kẻ theo chủ nghĩa thuần túy. Hắn chỉ sử dụng gươm
kiếm và luôn ‘làm việc’ ở cùng một khu vực: tại đây, nơi chúng ta đang có
mặt. Hắn còn ghi điểm cộng bằng cách thông báo với cảnh sát trước mỗi vụ
tấn công, như thể cho họ cơ hội để bắt hắn… Nhưng, tôi nghĩ chúng ta tới nơi
rồi.”

Hurst đỗ xe gần nhà thờ Công giáo Spitalfields, với phần mặt tiền vươn

cao vượt màn sương. Họ vừa mới ra khỏi xe thì chuông nhà thờ đỉểm 8 giờ.
Chắc hẳn tiếng chuông cuối cùng đã đánh thức một chú chó gần đó nên nó
bắt đầu cất tiếng sủa. Có thể thấy một khuôn cửa sổ lồi tỏa ánh sáng vàng
vàng ở góc phố kế tiếp và cả tiếng cười chói tai nữa. Hurst đi về phía quán
Ten Bells, nhưng Twist thì vẫn đứng yên, nhìn xoáy vào một lối đi tối tăm đối
diện nhà thờ.

“Chính ở đây, trong cái ngõ này, hắn thực biện tội ác cuối cùng, vụ kinh

khủng nhất. Một vụ tàn sát thực sự.”

Viên thanh tra, vừa dừng lại để đợi Twist, thất vọng quay gót bước đi.
Mùi bia và thuốc lá sực lên chào đón khi họ bước chân qua ngưỡng cửa

quán rượu, nơi dân địa phương đang hào hứng thấy rõ. Họ không khó khăn gì
nhận ra Joseph Kosminski trong đám đông. Mặc dù thấp hơn Stanley, nhung
anh ta rất giống em trai với đôi vai chắc khỏe, mái tóc đen dày, khuôn mặt
chữ điền và ánh nhìn dữ dội. Anh ta đang đứng bên quầy rượu cùng một
người bạn. Hai chầu bia đủ để xua đi mọi ngờ vực và vài phút sau anh trai
nạn nhân đã ngồi trong góc phòng với hai nhà thám từ.

Joseph Kosminski làm việc tại chợ Spitalfields và có quan hệ rất tốt với

em trai mình, người thân duy nhất của anh ta ở đất nước này, gần như tuần
nào họ cũng gặp nhau. Cái chết đột ngột của em trai khiến anh choáng váng
và chảng mảy may hay biết ai đã gây ra vụ đó.

“Tin tôi di, nếu biết gì tôi sẽ là người đầu tiên giúp các ông. Nhưng, dù hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.