nam tài tử cũng đã xuất hiện trở lại.
“Ông thanh tra,” Ransome trả lời, “tôi có thể thấy ông vẫn bám chằng lấy
ý nghĩ về cuộc tranh chấp tay đôi. Tuy nhiên nếu đúng như vậy thì kẻ ông cần
nghi ngờ không phải là tôi, mà là ông bạn Gordon của tôi. Theo quy tắc trò
chơi, anh ấy chính là người đã giăng bẫy giết hại Kosmỉnskỉ và đổ hết cho
tôi. Cho nên ông cần tra hỏi Gordon và tìm cách phá bỏ chứng cứ ngoại phạm
của anh ấy trong vụ Kosminskỉ, đồng thời cần chứng minh được rằng không
phải Gordon đã bắn anh chàng thư ký, mà là một đồng phạm chẳng hạn. Thật
ra ông có kế hoạch gặp anh ấy tối nay thì phải?”
Viên thanh tra liếc nhìn chiếc đồng hồ đã chỉ 9 giờ rưỡi.
“Ngày mai chúng tôi gặp ông ấy cũng được,” ông lưỡng lự nói.
“Ngày mai!” Ransome bật kêu với vẻ ngạc nhiên châm biếm. “Nhưng tôi
cảm thấy anh ấy đang chờ đợi ông ghé thăm, xét theo tất cả những gì đã xảy
ra. Phải, anh ấy biết rõ âm mưu giết người, tôi bảo đảm điều đó. Sự im lặng
của ông có thể khiến anh ấy sốt ruột và thêm một đêm bất ổn nữa. Đợi nhé,
tôi sẽ gọi cho anh Gordon.”
Ransome đi qua phòng tới chỗ điện thoại, trao đối vài lời với người bạn
của mình và gác máy.
“Anh thật là chu đáo vì đã quan tâm tới tiến trình cuộc điều tra,” Hurst
nói, rõ ràng đang cố kiểm soát giọng điệu của mình. “Nhưng tôi muốn nhắc
anh chúng ta không ở trong rạp hát… anh hiểu ý tôi chứ! Phải. Chúng tôi xin
chúc anh ngủ ngon… Mà nhân tiện, tôi đã nói chúng tôi tìm thấy gần hai trăm
bảng trong phòng Kosminski chưa nhỉ. Khá nhiều tiền với anh ta, phải vậy
không? Thật khó tin anh ta lại tiết kiệm được khoản tiền như thế. Chúng tôi
đã gặp anh trai nạn nhân và anh ta cũng cảm thấy như vậy.” Hurst đi lại chỗ
giá treo áo choàng, cầm lấy mũ của mình, và xoay người nhìn nam tài tử.
“Chậc, đó là phản ứng đầu tiên của anh ta, nhưng một lúc sau, anh ta đưa ra
một giả thuyết hấp dẫn, mà tôi rất muốn nghe ý kiến của anh. Anh ấy nghĩ em
trai mình đã tống tiền ai đó đế tiêu xài.”
Viên thanh tra có vẻ định đội mũ lên, nhưng lại đổi ý và tiếp tục, “Nào,
trong truờng hợp đó, thì ai là nạn nhân? Ai? Anh có ý kiến gì không, anh
Ransome?”
Nam tài tử ngồi im. Nét mặt chìm sau làn khói tỏa lên từ điếu thuốc của
anh ta.