GIẢ THUYẾT THỨ 7 - Trang 156

gã, để giăng bẫy gã. Tôi đã ngỏ lời với Donald, và chúng tôi cũng nghĩ ra câu
chuyện mà ông đã biết. Tôi xin nhắc lại cho ông đòn chính yếu: hai biến cố
đầy kịch tính để gây sự chú ý tới đối tượng, tiếp đó là một vụ án mạng dựa
trên những tình huống cổ xưa nhất, nhưng vẫn là hiệu quả nhất: cái trục tam
giác vĩnh cửu gồm vợ, chồng và người tình. Rồi cuộc chiến giữa hai đối thủ,
với vụ án mạng sắp xảy ra.”

Ransome thận trọng bằng giọng. “Tôi vẫn lo liệu chúng tôi có làm quả

trớn hay là không. Nghĩ lại thì nó hơi giả tạo. Nhưng gã đã cắn câu.”

“Nếu tôi hiểu đúng ý ông,” tiến sĩ Twist nói, “kế hoạch của ông là dụ

Moore đến khai báo với cảnh sát những kế hoạch giết người của ông, để xác
định xem liệu anh ta có nghe trộm hay không.”

“Vâng, chính là như thế,” ông Gordon thừa nhận, hơi lúng túng. “Dĩ nhiên

không có gì bảo đảm rằng Peter sẽ đến chỗ cảnh sát ngay cả khi gã khinh
suất. Và, nếu gã quyết định đi, thì rất dễ có khả năng cảnh sát sẽ tiến hành
điều tra, mà điều đó đã xảy ra rồi.”

“Như vậy ông biết đích xác tại sao chúng tôi lại ở Green Man vào tối hôm

đó,” Hurst lầm bầm.

“Sự hiện diện của các ông ở đó có thể là tình cờ,” ông Gordon đáp,

“nhưng khi các ông tiết lộ kế hoạch về câu chuyện bí ẩn liên quan đến một
cuộc đấu tay đôi sinh từ giữa hai nhà văn trinh thám thì chúng tôi biết Peter
đã tới gặp các ông. Và gã không để lộ gì cả, đồ khốn kiếp.”

“Tôi có cảm giác tối đó mọi việc diễn ra quá trơn tru,” viên thanh tra gầm

gừ, bàn tay nắm chặt. “Chúa ơi, chắc là các ông đã cười chúng tôi đến chết.”

“Sẽ là dối trá nếu nói khác đi,” Ransome cười khẩy.
Hurst phải cố kiềm chế, rồi hỏi, “Vậy làm sao ông biết chắc Peter Moore

nghe trộm vào ngày hôm đó?”

“Đây này, Archibald,” Twist xen ngang. “Còn nhờ sự xuất hiện đột ngột

của tay chăn cừu là một người bà con của bà Miller quá cố, ăn vận như một
kẻ du thủ du thực và có những chuyện khó tin để kể không? Như thế đã đủ
khiến bất kỳ ai cũng phải chú ý, nói gì đến người có thói quen nghe trộm.
Thêm nữa, tôi biết chắc ông Gordon đã kích thích sự quan tâm của gã khi gã
thông bảo về vị khác.”

“Vâng, đúng thế,” nhà viết kịch đồng ý. “Thực tế, tất cả những gì tôi phải

làm là vờ như mất tinh thần, nhưng cố tìm cách che giấu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.