GIẢ THUYẾT THỨ 7 - Trang 19

chẳng thấy ai chạy tới cầu thang, tới phòng chúng tôi, hay tới cửa ra phố. Tôi
sẵn sàng thề như vậy và vợ tôi cũng thế, và bác sĩ Marcus cũng vậy nếu ông
ta có mặt ở đây. Như ông thấy đấy, ông sĩ quan, trong hành lang không sáng
lắm, nhưng vẫn đủ để biết nếu có ai đó chạy qua mình. Đặc biệt, chúng tôi lại
đang rất cảnh giác vì cứ ngỡ bệnh nhân tìm cách chạy qua. Sheldon và Ross
cứ sục sạo tới lui từ vị trí cái cáng ụp xuống bức tường… tới vị trí đã bị xây
bít
.

“ ‘Chuyện quái gì thế?’ Marcus càu nhàu.
“ ‘Hắn nhảy khỏi cáng,’ một bác sĩ trả lời. ‘Nhưng tôi không biết sau đó

hắn biến đi đâu.’

“ ‘Đúng là hắn biến mất,’ bác sĩ kia lắp bắp. ‘Cứ như thể hắn đi xuyên qua

tường… chỗ kia,’ chỉ tay về chỗ cánh cửa đã bị xây bịt.

“ ‘Các anh điên rồi à?’ Bác sĩ Marcus quát, đá rất mạnh vào cái cáng,

khiến nó lật nhào. ‘Hắn quay trở lại phòng hắn rồi, có vậy thôi. Ross, ra chặn
trước cầu thang phòng trường hợp hắn tìm cách thoát khỏi chúng ta. Sheldon,
đi với tôi. Đi với chúng tôi, ông bà Minden, để ông bà chỉ cho chúng tôi biết
những chỗ ẩn nấp được trong phòng hắn.’

“Chúng tôi làm theo. Nhưng chẳng có ai ở đó. Căn phòng trống trơn.

Không hề có dấu vết nhỏ nhất của anh Cohen. Ông vừa xem căn phòng rồi
đấy, ông sĩ quan. Chổ ẩn nấp duy nhất là cái giường và cái tủ. Rõ ràng chúng
tôi đã tìm kiếm trong tù, trong đó chẳng có gì ngoài quần áo. Cũng chẳng có
ai dưới gầm giường. Còn cửa sổ có chấn song và không thể lọt qua được.
Thêm nữa, nó lại được khóa từ bên trong.

“Bác sĩ Marcus đứng ở cửa, nhìn chúng tôi tìm kiếm và càng lúc càng thắc

mắc giống như chúng tôi. Ông ta quay lại hành lang. Một lúc sau, chúng tôi
theo ông ta, cùng với bác sĩ Sheldon, người giúp chúng tôi lục soát căn
phòng. Bác sĩ Marcus giữ cánh tay bác sĩ Ross, ông này đứng dựa vào bức
tường gần cầu thang. Có vẻ ông ấy thì thầm gì đó vào tai bác sĩ Ross. Khi
chúng tôi đến gần, ông ta nhìn bác sĩ Sheldon rất lạ. Thế rồi, tay vẫn giữ bác
sĩ Ross, ông ta nói: ‘Đừng lo, ông bà Minden, chúng tôi sẽ thu xếp mọi việc.
Chúng tôi sẽ tìm hắn, đừng sợ. Quay trở lại phòng ông bà và khóa cửa lại. Lát
nữa tôi sẽ quay lại sau.’

“Chúng tôi làm theo, trong trạng thái khiếp hãi. Lúc đó chắc phải 11 giờ

kém 20 phút. Chúng tôi nghe thấy họ thì thào trong hành lang, sau đó họ bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.