Không gian lặng hẳn đi, ít nhất ở chỗ bàn của họ, trong một góc tối của
quán rượu. Những chỗ khác, khách khứa vẫn la hét om sòm, mải mê với cuộc
trò chuyện nên chẳng chú ý gì đến hai nhà thám tử. Mấy ngón tay khỏe khoắn
của viên thanh tra ngừng gõ lên bàn. Ông nhìn thẳng vào mắt bạn mình:
“Tôi nghĩ chúng ta có thể khẳng định chắc chắn có sự đồng lõa giữa ba tay
bác sĩ. Tạm thời, chúng ta hãy quên di động cơ của bọn họ. Tôi không nói cả
ba đến sát hại anh chàng nhạc sĩ, nhưng Marcus chắc chắn có liên can. Cuộc
trò chuyện ngắn của gã với Watkins đã khẳng định điều này. Nào, về sự xuất
hiện của cái xác, Watkins quả quyết rằng ông ấy đã nhìn thấy một xác chết
thật sự và, rất có khả năng, khi cảnh sát Harvey đến thì thi thể họ nhìn thấy
vẫn là cái xác ấy. Anh đồng ý với tôi chứ? Như thế chúng ta có thể loại trừ
khả năng một kẻ mạo danh lén chui vào thùng rác giả chết, đợi viên cảnh sát
quay đi rồi mới thay xác thật vào. Làm sao một xác chết xuất hiện được trong
thùng rác lúc trước còn trống không? Watkins thề rằng ông ấy chỉ rời mắt
khỏi nó có một lúc để quay sang kiểm tra cái thùng ngập rác kê áp vào bức
tường đối diện thôi. Chúng ta đã xác minh được rằng một người không thể tự
mình di chuyển một cái xác vào vi trí đó trong khoảng thời gian ngắn như
vậy được. Hai người phối hợp cùng nhau thì có thể. Nhưng bác sĩ Marcus là
kẻ duy nhất có mặt. Và trong bất kì trường hợp nào thì rốt cuộc cái xác từ đâu
chui ra? Anh vẫn đang nghe đấy chứ, Twist?”
Nhà tội phạm học có vẻ quan tâm đến chuyện nhồi tấu thuốc hơn là những
giả thuyết của người bạn. Ông ngước lên và viên thanh tra nhận thấy ánh nhìn
ranh mãnh quen thuộc trong mắt ông.
“Thực tế đúng là vậy. Những nhận xét của anh rất sắc sảo. Nhưng tôi quan
tâm đến vụ biến mất trong hành lang hơn. Tôi đoán chừng rằng khu vực đó
đã được tìm kiếm rất kỹ càng và chẳng phát hiện ra lối đi bí mật nào, phải
không?”
“Việc đó quá dễ. Chẳng có gì cả, dĩ nhiên vậy rồi. Chúng tôi đã kiểm tra
mọi bức tường, nền, trần nhà, thậm chí cả chấn song cửa sổ. Chẳng thấy gì.
Chúng tôi đã thẩm vấn nhà Minden về hoạt cảnh trứ danh trong hành lang, từ
lúc hai gã bác sĩ dịch hạch bắt đầu xuất hiện cho tới khi Cohen biến mất. Họ
khăng khăng rằng lời khai của họ là đúng và như thế loại trừ được những giả
thuyết suy đoán.
“Trước khi tiến xa thêm theo hướng này, tôi muốn trở lại với ba gã bịp