GIẶC BẮC - Trang 732

- Phu nhân bảo trọng và thay ta săn sóc Phong nhi…
Lạc Đạo Kiếm Hồ Nguyên bước nhanh ra khỏi cửa lều. Vấn lại mái tóc,
không màng tới y phục nhầu nát vị phu nhân họ Hồ lặng lẽ theo sau đức
phu quân một quãng xa xa. Lần đầu tiên nàng mới làm một chuyện kỳ lạ là
theo dõi đức phu quân của mình. Đi chừng mấy chục bước Hồ Nguyên rẽ
vào con đường mòn hun hút trong rừng cây rậm rạp. Tuy lo âu, hồi hộp và
sợ hãi nàng bặm môi âm thầm theo sau. Nhớ lại lời kẻ cầm sổ giang hồ nói
là các vũ sĩ giang hồ tai thính mắt linh có thể nghe và thấy rất xa cho nên
Hồ phu nhân thận trọng từng cử chỉ nhỏ nhặt.
Nép mình sau gốc cây nàng trông thấy đức phu quân đang đứng đối diện
với một người. Vì khoảng cách khá xa vả lại trông rừng cây thiếu ánh sáng
nên nàng không nhận ra người lạ là ai cũng như không nghe được họ nói
chuyện gì.
Tính tò mò nổi dậy khiến cho Hồ phu nhân quên mất sợ hãi và nguy hiểm.
Nàng âm thầm tiến gần hơn nữa. Đi ngang qua lùm cây rậm rạp đột nhiên
có ai nắm tay lôi tuột nàng vào bụi rậm.
Quá đỗi kinh hoàng nàng há miệng định la. Tuy nhiên kẻ lạ hành động
nhanh hơn phản ứng của nàng. Tay tả nắm tay nàng kéo vào bụi rậm còn
tay hữu của y đưa lên bịt miệng không cho nàng la. Ôm nàng vào lòng kẻ lạ
thì thầm:
- Phu nhân…
Nghe giọng nói đồng thời ngửi được mùi đàn ông quen thuộc toát ra từ thân
thể của kẻ lạ nàng biết y là ai rồi. Dùng ngón tay trỏ nàng viết hai chữ vào
lòng bàn tay của người đang ôm mình.
- Tôn ông…
Tiếng thì thầm nhẹ như hơi thở vào tai nàng:
- Chính tôi thưa phu nhân…
Hồ phu nhân xoay người đứng đối diện với kẻ cầm sổ giang hồ. Trong rừng
cây tranh tối tranh sáng nàng thấy mập mờ khung mặt quen thuộc và đôi
mắt long lanh đang nhìn mình mà trong nhất thời nàng không thể diễn tả
được.
- Phu nhân đi đâu vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.