GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 118

— Hãy cứ lấy, nếu cần.

— Thêm câu hỏi nữa, nếu bà cho phép. Bà luôn biết rõ công việc ông

nhà chứ?

— Dĩ nhiên. Chúng tôi rất yêu nhau...

— Ông ấy có nhiều bạn không?

— Nghe này, đừng làm nẫu lòng tôi nữa. Chuyện đó giờ còn ý nghĩa

gì đâu? Anh không nghĩ là ai đó trong số bạn bè đã nghiến anh ấy đấy chứ?
Và nói chung, anh nói là không chuyên trách vụ chèn xe...

— Mặc dù vậy, xin hãy nói, ông ấy có những người bạn mà ông chia

sẻ hết mọi vấn đề của mình?

— Phải, anh ấy chia sẻ hết với tất cả mọi người. Anh là người cởi mở,

quảng giao lắm!

— Nghĩa là, ông ấy kể về Cartasov và và cô bạn ốm của anh ta không

chỉ với bà?

— Anh ấy nói về điều đó thực tế là với tất cả những ai hôm ấy anh trò

chuyện cùng. Thậm chí với cả bà mẹ. Anh gọi điện thoại cho bà để hỏi
thăm sức khoẻ, còn sau đó nói: “Mẹ tưởng tượng xem, có những thứ bệnh
gì cơ chứ! Hôm nay một người quen gọi cho con...” Ấy cứ thế tiếp theo.
Không hiểu sao câu chuyện với cô gái của Cartasov lại gây cho anh ấn
tượng mạnh thế, anh còn nhắc lại mãi về chuyện đó.

— Ông Coxar không kể gì hơn về Cartasov à?

— Không.

— Bà nhớ tuyệt đối chính xác chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.