GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 119

— Anh có thể khẳng định được là trí nhớ tôi rất tốt. Tôi nhớ rất rõ về

những gì liên quan tới anh Coxar. Sau khi anh mất, tôi lật lại trong trí
những giờ, ngày, tháng cuối cứ như điều đó làm anh sống lại ấy. Tôi có cảm
giác rằng chỉ cần nhớ lại được tất cả đến chi tiết nhỏ nhất cuối cùng thì anh
sẽ trở về...

o O o

Chiếc Volga màu be quành từ xa lộ Kievxki và đi về phía Matveevxki.

Nó dừng lại cạnh nhà bảo trợ tòa hội dành cho những người tàn tật và già
cả, và một người đàn ông chững chạc với khuôn mặt hấp dẫn có những
đường nét quý phái bước ra khỏi xe.

Người đàn ông tự tin đi vào tiền sảnh, theo thang máy lên tầng bốn, đi

dọc theo hành lang, không gõ cửa và bước vào một căn phòng.

— Chào bố.

Từ chiếc gối, cặp mắt nhập nhèm đục mờ trong đó loáng lên gì đó tựa

cái cười, ngó ông ta. Cặp môi già nua giần giật.

— Con à... Đã lâu không đến.

— Xin lỗi bố. - Người đàn ông xích chiếc ghế lại gần giường và ngồi

xuống. - Công việc mà. Buộc phải đi xa cả tháng, đang tiến hành chiến dịch
bầu cử. Bố cũng biết, sau mấy ngày nữa là bầu cử Duma rồi. Bố cảm thấy
thế nào?

— Tệ lắm, con trai ạ. Con thấy đấy, ta nằm hầu như không dậy được

nữa. Tốt nhất là con đưa ta đi khỏi đây, ta rất không muốn chết trên cái
giường công cộng.

— Con sẽ đón đi, bố ạ, nhất định đấy. Để cho qua bầu cử, hết việc

chạy nháo nhào và loạn thần kinh - lập tức con sẽ đưa bố về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.