GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 193

— Tôi đề nghị anh, hãy có mặt suốt cả ngày. Tốt nhất là quanh quẩn ở

Petrovca, chỗ chúng ta ấy.

— Tôi không còn bé, tôi hiểu được.

— Tôi lại định lãnh đạo hả? - Naxtia bối rối. - Xin lỗi nhé.

Cạnh câu lạc bộ thuyền buồm chị chuyển sang ngồi xe của Cartasov.

Trernưsev đưa chiếc Giưguli với chữ “Dịch vụ y tế” đến đồn công an địa
phương và đi tàu về Moskva.

o O o

Từ chiếc ô tô đỗ không xa phòng khám của Sở Nội vụ bước ra một

người đàn ông trẻ vẻ ngoài dễ mến: trình thẻ ra vào cho người gác cửa, anh
ta tự tin chạy theo các bậc thềm và đến chỗ đăng kí.

— Chào Galia, - anh ta nói với cô gái làm thủ tục đăng kí.

Cô kia nở rộng nụ cười khi thấy người quen.

— Chào anh! Chuyện gì xảy ra thế? Anh ốm à? - cô hỏi vẻ thông cảm.

— Không. Tôi tìm một đồng nghiệp, chị Naxtia. Tôi cần, ôi, tất nhiên,

thật tội lỗi, thoạt đầu nghĩ chị ta đi đến chỗ hẹn hò thôi, nhưng để phòng xa
nên quyết định ghé qua chỗ các cô. Biết đâu gặp may!

— Anh nói ai?

— Naxtia.

— Để tôi xem.

Cô gái khuất đi sau các giá đặt hồ sơ dài và cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.