GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 195

— À, phải, chị ta, - chị béo mỉm cười. - Tất nhiên tôi nhớ. Chị người

thanh mảnh tóc sáng hả?

— Đúng, đúng, đó là chịấy. Ô cảm ơn những người đẹp. Giờ với

lương tâm trong sạch có thể báo cáo với thủ trưởng là chị Naxtia không
nghỉ tự do. Tiện thể, cần bao nhiêu thời gian để qua hết các bác sĩ thế?
Khoảng hai giờ?

— Anh sao đấy, phải mất cả ngày. Chỗ chúng tôi xếp hàng dài để vào

từng phòng khám.

Tán dóc thêm một chốc với các cô gái, người đàn ông chào chia tay.

Anh ta đi đến cửa không ngoái lại, vì thế không nhận ra là có những con
mắt chăm chú của ai đó dõi theo sau lưng anh ta.

o O o

— Anh ta nói là đang làm việc trong Phòng của anh. Cao trung bình,

tóc rậm màu đen, vai hẹp. Khuôn mặt đẹp hài hoà, ở tai phải có khiếm
khuyết của dái tai. Giọng vang và cao.

— Không phải người của tôi, - Gordeev đáp một cách tự tin. - Chỗ tôi

có chỉ hai chàng đẹp trai, thật ra, một người tóc đen nhưng rất cao, không
sao hợp với cỡ trung bình được. Người khác - tóc sáng. Không ai có khiếm
khuyết ở dái tai. Tiếp theo là gì?

— Ngồi lên xe, đi về phía đường vòng Xadovoi. Xử sự lạ lùng thế nào

ấy. Lúc 11 giờ 20 đã dừng cạnh bốt điện thoại tự động, nhưng không ra
ngay khỏi xe, hai lần nhìn đồng hồ. Sau đó từ tốn đi đến bốt, cầm ống nói,
ngay lập tức treo nó và bay như viên đạn ra xe. Hẳn là máy không hoạt
động, mà thời gian thì gấp. Lao vọt đi, đến gần máy tự động khác với vẻ rất
kích động. Lần thứ hai anh ta gặp may, máy điện thoại tốt. Quay số và lập
tức giữ cần điện thoại. Không trò chuyện với ai cả. Lại quay số, đợi lâu hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.