GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 205

công tác điều tra. Và tôi không dám có can đảm cho cô những lời khuyên.
Nhưng nếu cần, tôi có thể giúp đỡ.

Lúc về Naxtia và Cartasov đi trong im lặng. Lưỡi anh ngứa ngáy hàng

chục câu hỏi nhưng anh không dám bắt đầu câu chuyện.

— Chúng ta đến câu lạc bộ thuyền buồm chứ? - cuối cùng anh hỏi.

— Không, về Moskva. - Naxtia rút ra tấm card nhận được chỗ

Xmelianov. - Chúng ta thử tìm toà soạn của tạp chí “Vũ trụ”.

Chị xoay tấm card và trầm ngâm nhìn bề mặt bóng trên đó được viết

bằng những chữ vàng: “V.P.COXAR”.

Để “gìn giữ bộ mặt”, Naxtia nhất thiết phải đến phòng khám trước khi

các bác sĩ kết thúc buổi tiếp bệnh nhân, và ra khỏi đó trưng diện trong chiếc
áo khoác đỏ rực một cách khêu gợi. Naxtia bước ra khỏi phòng khám vào
khoảng bảy giờ tối, mặc như buổi sáng - chiếc áo khoác đỏ rực rỡ và chiếc
mũ lông mềm. Chị đã biết việc người ta kiểm tra chị, và đã sẵn sàng bị
“tháp tùng” về đến tận nhà. Vì thế trên đường về chị không gọi đi đâu để
khỏi gây kích động những kẻ theo dõi chị và không khiêu khích chúng đến
những chuyện khủng khiếp ban đêm tiếp theo. Chị ghé vào mấy cửa hàng,
mua thực phẩm và khoan khoái mơ tới bữa tối tuyệt vời được Alexei nấu
nướng.

Cuộc viếng thăm toà soạn tạp chí “Vũ trụ” chỉ thành công một phần

nhỏ. Bondarenco đích thực làm việc ở đây, nhưng vào lúc này bị ốm và ở
nhà. Naxtia gọi điện thoại cho ông ta, nhưng không có ai lại gần máy. Thực
tiếc, mất đi cái ngày lợi thế ở họ.. nhưng chẳng biết làm gì được. Chị với
Cartasov ngồi trong xe không xa ngôi nhà nơi Bondarenco sống, và cứ
mười lăm phúi gọi một lần cho ông ta từ điện thoại tự động. Cuối cùng, lúc
sáu giờ có một phụ nữ nhấc máy và nói rằng Bondarenco sẽ có mặt ở nhà
vào mười giờ. Vậy nên Trernưsev phải gánh việc nói chuyện với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.