GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 213

cả chúng chẳng ra gì và sau khi đọc lướt qua đã bị vứt cẩu thả vào tầng
ngầm hay lên gác xép.

Nhưng Bondarenco không thể từ chối Coxar, bạn con chấy cắn đôi,

người đã giúp ông rất nhiều. Ngay hôm đó ông đi xuống tầng ngầm và cố
gắng tỉ mẩn tìm bản thảo, thế nhưng đã thất bại.

Bất kể vẻ lộn xộn, sự sắp xếp giấy tờ vẫn có hệ thống của nó mà

không một ai phá vỡ. Mỗi phòng ban của tạp chí có một “mẩu” tường của
mình mà dọc theo đó các tài liệu được sắp xếp, và những khu vực “của
mình” trên các giá sách.

Bondarenco nghiên cứu từng centimet một cái lãnh thổ “của mình”,

nhưng đã không tìm được truyện dài của cựu điều tra viên Xmelianov. Ông
cố để nhớ lại: có chính xác hay không là ông đã cho nó xuống tầng hầm?
Có thể, truyện không đến nỗi nào, hoàn toàn khá, và ông đã đưa nó cho phó
tổng biên tập chữa? Lúc ấy cần hỏi ông ấy: ông ta đã giúi bản thảo đi đâu.

Phó tổng biên tập chẳng hề nhớ một Xmelianov nào với truyện trinh

thám của ông ta. Nhưng Bondarenco không thất vọng lắm. Không có bản
thảo - thây kệ. Ông có ghi địa chỉ của Xmelianov, có thể đơn giản phái bạn
bè của Coxar đến gặp ông ta, và mọi vấn đề sẽ được giải quyết...

— Ông có biết Coxar gọi điện thoại cho ai không? - Trernưsev hỏi

trong khi pha suất trà đặc tiếp theo và bóc hộp đường mới.

— Vâng, tất nhiên. Anh ấy gọi ngay từ toà soạn chúng tôi, nhưng chợt

nhớ ra đã để ví với số điện thoại ở nhà. Còn buổi tối, cũng ngày hôm đó gọi
cho tôi và nói rằng người quen của anh ấy đi công tác và anh ấy, Coxar, đã
để lời nhắn lại trong băng ghi âm tự động. Kiểu như, ngay khi Cartasov trở
về, lập tức đến chỗ tôi.

— Ông nhớ chính xác ông ấy gọi thế à? - Trernưsev hỏi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.