GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 298

— Nhói nhẹ, nhưng đã khá hơn nhiều rồi.

— Hôm nay lại sẽ chạy đến chỗ tụ tập hội tem của các ông chứ gì?

— Bà nó ơi, xin hãy có thái độ tôn trọng đối với thú vui vô hại của tôi.

- chồng của bà Rascova mỉm cười nói - đó là môn chơi trí tuệ và danh giá.
Hẳn bà không muốn để cho tôi buông thả, bắt đầu uống rượu và suốt ngày
đánh xúc xác ngoài sân chứ?

— Tất nhiên, tôi không muốn, - bà cười thân tình và uống một hơi cạn

cốc trà và hối hả nhai nốt bánh mì. - Xong, ông xã, tôi chạy đây, ông có thể
mời khách uống trà. Hôn ông nhé! - bà kêu lên khi đã ở phòng ngoài, mặc
bành tô và mở cửa.

o O o

“Lũ đểu cáng”, - Gordeev giận dữ thầm nói khi đang bước uể oải từ

metro đến toà nhà ở Petrovca. Bất kể Năm mới đang đến gần, ở Moskva
vẫn băng giá, ướt át và bẩn thỉu, thỉnh thoảng tuyết rơi và lập tức hoà lẫn
với nước và sự bẩn thỉu. Bầu trời xám xịt và nặng nề, và tâm trạng của đại
tá Gordcev cũng như thế. Ông đi, so vai, thọc tay sâu trong túi áo bành tô
và ngó xuống dưới chân.

“Chúng nắm Naxtia bằng gì? Bằng gì đó rất đơn giản nhưng hiệu quả.

Không vô cớ mà người ta nói, không có đòn chống lại cái choòng. Trong
khi chúng thận trọng tiếp cận cô ấy từ sau các góc khuất, cô ấy đã tránh né
được chúng. Giờ đây, chúng tiến hành bất chấp trở ngại, công khai và
không hề e dè nữa. Thật ra, sự thông thái của nhân dân còn có phần tiếp
theo: không có đòn chống lại cái choòng - ngoài cái choòng khác. Lấy đâu
ra cái choòng khác này? Ôi, nếu mà biết được chúng lấy gì khống chế
Naxtia.”

Và còn một thứ không để Gordeev yên lòng. Tại sao Naxtia không lợi

dụng sự giúp đỡ của bác sĩ Rascova? Cô có thể chuyển qua bà toàn bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.