GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 301

Jerekhov nghe thủ trưởng mà không cắt ngang. Cặp mắt đen nhỏ của

ông nhợt đi một cách chăm chú, đôi vai thường hơi lòng khòng lại cong
xuống làm ông có vẻ hoàn toàn không có cổ, cũng như ngực, và cái cằm
cúi thấp như đã vĩnh viễn dính vào lòng bàn tay mà ông dựa vào.

Càng nghe Gordeev nói, cặp môi Jerekhov càng trở nên mỏng hơn cho

đến cuối cùng hàng ria mép thanh mảnh được tỉa gọt cẩn thận đã khép lại
cùng với cằm. Giờ đây ông ta trông có vẻ khiêu khích, quái dị vô cùng, gợi
nhớ đến một con chồn co rúm đang chuẩn bị tấn công.

Khi Gordeev dừng lại, phó của ông vẫn im lặng một chốc, sau đó hít

thở sâu, vươn vai, thả những ngón tay nắm chặt, nhăn nhó vẻ bệnh hoạn và
xoa xoa eo lưng cứng đờ.

— Jerekhov, cậu nói sao? - Gordeev phá vỡ sự im lặng.

— Nhiều chuyện lắm. Thứ nhất. Điều đó không liên quan với công

việc, nhưng dù sao tôi vẫn sẽ nói rằng, tôi với anh làm việc với nhau đã lâu,
và ơn Chúa, sẽ còn làm việc cùng nhau tiếp nữa. Anh nghi ngờ tất cả, trong
đó có cả tôi. Anh khó quyết định cho cuộc nói chuyện hôm nay với tôi, bởi
vì anh nghĩ rằng Larsev có thể không phải là nhân vật duy nhất trong vụ
này. Cả bây giờ anh vẫn chưa tin chắc đến tận cùng, rằng anh có sai lầm
hay không khi bàn bạc với tôi về vụ Victoria. Và tôi muốn để anh biết, anh
Gordeev ạ: tôi không phật ý đâu. Tôi hiểu, anh đã nặng nề đến thế nào khi
nghi ngờ những ai mà anh yêu quý và tôn trọng. Nhưng anh phải thừa nhận
rằng đó là những mặt tối, mặt bẩn thỉu của công việc chúng ta. Không thể
tránh nổi chúng, không thoát nổi chúng, vì thế anh không phải khó xử.
Không phải anh nghĩ ra điều đó và không phải anh có lỗi.

— Cảm ơn cậu, Jerekhov, - Gordeev nói nhỏ.

— Chả có gì, - Jerekhov mỉa mai. - Bây giờ là điều thứ hai. Hãy trả

lời: anh muốn gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.