GIẤC MƠ TRUNG QUỐC - Trang 243

Khi Thế chiến II sắp thắng lợi, “Roosevelt và các đồng sự hy

vọng nước Mỹ sẽ trỗi dậy từ trong chiến tranh, tiến tới trở thành
quốc gia mạnh nhất thế giới. Khác với Thế chiến I, sau cuộc
chiến tranh này họ quyết tâm phải lãnh đạo thế giới. Lần này họ
cần lập ra một trật tự thế giới có thể tăng tiến lợi ích của Mỹ,
khiến cho nước Mỹ chẳng những có thể tăng được của cải và quyền
thế của mình mà còn có thể phổ cập giá trị quan của mình tới bất
kỳ xó xỉnh nào trên thế giới. Mỹ không thể một lần nữa lẩn tránh
trách nhiệm nước lớn mà nên cung cấp một kiểu quyền lãnh đạo
cần thiết cho việc lập nên trật tự kinh tế quốc tế theo chủ nghĩa
tự do - lấy cơ sở là tự do thương mại và hối suất tiền tệ ổn định,
tạo dựng sự phồn vinh các dân tộc chưa từng thấy. Nước Mỹ ắt
phải lãnh đạo thế giới nhằm ngăn chặn sự sống lại của cường
quyền Đức, Nhật, ngăn chặn sự trỗi dậy của các cường quyền khác
noi gương đế quốc Hitler và Nhật”.

“Giấu mình chờ thời” mang đặc sắc Mỹ là truyền thống chủ

nghĩa biệt lập từng bén rễ sâu ở nước Mỹ. Sức mạnh của truyền
thống đó lớn tới mức khi nước Mỹ có đủ lực lượng làm lãnh tụ thế
giới, khi một số nhân vật tinh anh Mỹ muốn xuất đầu lộ diện và
đứng mũi chịu sào trong cộng đồng xã hội quốc tế, thì họ vẫn gặp
trục trặc, trắc trở. “Bi kịch Wilson” xuất hiện sau Thế chiến I là
một thí dụ thực tế điển hình.

Sau khi sức mạnh kinh tế Mỹ trở thành quán quân thế giới,

nước Mỹ trải qua nửa thế kỷ mới từ “Giấu mình chờ thời” đi lên
cương vị lãnh tụ thế giới.

Chiến tranh Mỹ - Tây Ban Nha năm 1898 là một cột mốc quan

trọng đánh dấu nước Mỹ từ chủ nghĩa biệt lập chuyển sang nền
ngoại giao theo chủ nghĩa thế giới. Năm 1899 Mỹ đề xuất “chính
sách mở cửa” về Trung Quốc

(66)

. Năm 1904 Roosevelt nêu “suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.