GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 72

Cung tiễn rường cột nước nhà đi rồi, Niếp Thanh Lân ôm bụng, vẫy

vẫy tay về phía An Xảo Nhi.

An Xảo Nhi sao lại không biết bệnh của tiểu chủ tử? Lệ phi cũng thật

ác độc, cứ luôn để tiểu chủ tử giảm sức ăn, từ nhỏ ăn không đủ no nên đã trở
thành bệnh, nếu như bị vấn đề về dạ dày, thực sự là sẽ đau đến lăn lộn trên
giường!

Nàng cẩn thận đỡ tiểu chủ tử nằm lên long sàng, Niếp Thanh Lân nâng

cái bụng no kềnh của mình, hữu khí vô lực nói: “Đau quá, ngươi đến thái y
viện tìm Trương thái y đến đây đi!”

Niếp Thanh Lân chỉ tìm mỗi Trương thái y là có nguyên do.

Người ăn ngũ cốc làm sao có thể không có bệnh? Nhưng thân nữ nhi

của mình nếu như bị ngự y y thuật tinh thông từ mạch tượng khám phá ra,
quả thực là bất ổn to lớn!

May là Lệ phi năm đó nhập cung, ở quê hương có một thanh niên xuất

thân nhà y si luyến bà, rời xa quê hương để theo tới, thi vào thái y viện. Mặc
dù không thể cùng giai nhân sớm sớm chiều chiều, nhưng sớm chiều phụng
dưỡng có thể nhìn thêm vài lần, đầu ngón tay có thể đặt trên cổ tay thon thon
của giai nhân, cũng coi như có thể giải nỗi khổ tương tư rồi.

Thường xuyên qua lại, Trương thái y liền trở thành ngự y riêng của Lệ

phi, lúc Lệ phi đắc sủng, một tiểu nhân vật như thế không hiển lộ, thế nhưng
sau khi thất sủng, mới phát hiện điểm đáng quý của “người thật lòng”, cảm
thán vận mệnh ngang trái của mình thì đã chậm!

Chỉ mong ở trong cung an ổn sống qua quãng đời còn lại, may mà bản

thân đi nước cờ nguy hiểm kia có Trương thái y giúp đỡ, liên tiếp hữu kinh
vô hiểm.

Chỉ một lúc sau, thái y viện phái người cõng hòm thuốc vội vội vàng

vàng chạy đến. An Xảo Nhi vừa nhìn thấy thì kêu thầm: Hỏng bét rồi!
Người tới sao không phải là Trương thái y, mà là một thanh niên tướng mạo
đôn hậu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.