GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 148

--Không cần đâu --Tôi đăm đăm nhìn anh --Hiện giờ tôi đã có thể trả

lời.

Anh không ngừng rít thuốc, chằm chằm nhìn tôi.

--Nếu thế, trả lời đi! Đồng ý hay không đồng ý?

--Không đồng ý --Tôi mau lẹ nói.

Anh trầm mặc hồi lâu, lại rít thuốc liên tục.

--Tại sao? Anh bình tĩnh hỏi.

--Vận mệnh đường như đã định sẳn cho em phải điễn một vai bi kịch -

-Tôi hạ rèm mi, đột nhiên tâm tình nặng trĩu, lạc lõng --nó đã trêu tôi đủ
rồi, nó đã xô tôi vào trong giếng sâu không đáy, khiến tôi lên không được,
xuống cũng không được, bản thân tôi đi điễn màn kịch này cũng không sao,
hà khổ gì lôi kéo anh vào chứ?

Anh dụi điếu thuốc hút chưa đến một phần ba.

--Nghe anh nói này, Tử Lăng --Anh nắm bàn tay tôi, tay anh mạnh mẽ,

ấm áp --Hãy để anh vào giếng ấy cùng em, biết đâu chúng ta sẽ khơi được
đòng suối ngọt.

Anh nói chân tình khiến tôi xúc động. Tôi ngước nhìn anh, bất chợt

rưng rưng.

--Anh thật sự muốn mạo hiểm sao, Vân Phàm?

--Anh thật sự muốn --Ánh mắt anh dịu đàng nhìn tôi đắm đuối, tôi

không ngăn được nước mắt rơi.

--Em không thể là một người vợ đảm đang --Tôi nói --Em không biết

làm việc nhà, không biết nấu cơm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.