GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 175

muốn xem phong cảnh.

--À, ra cô nhóc muốn mở tầm mắt, phải không? Anh cười âu yếm --

Thực tình thì chỉ sau nửa tiếng là em đã chán rồi, ngoài ấy trừ mây ra, em
không thấy gì khác đâu --Anh nhấn chuông gọi tiếp viên hàng không --Cho
tôi một chai sâm- banh.

--Anh gọi sâm-banh làm gì? Tôi có hơi lạ.

--Để chuốc cho em say --Anh cười nói --Chỉ cần em vừa say là sẽ ngủ

ngon ngay.

--Sâm-banh không khác nước ngọt, uống không say --Tôi nói.

--Thật không? Đôi mắt đen của anh ngời sáng.

Thế là chuyện ngày cũ liền hiện trước mắt tôi, tôi phì cười, nắm bàn

tay anh, tôi nói :

--Phí Vân Phàm.....

--Khụ....khụ.....-Anh ho sù sụ.

Tôi sực nhớ, cười gọi :

--Vân Phàm!

--Tạm được! Anh quay sang hỏi --Chuyện gì?

Anh xem, anh phá đám như vậy làm em quên mất mình muốn nói gì.

--Quan trọng lắm, phải không? Anh cười hi hi --Có phải ba chữ đó

không?

--Ba chữ? Tôi ngơ ngác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.