GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 176

Vừa lúc sâm-banh đưa đến, anh rót đầy ly của tôi và anh, nồng nàn

nhìn tôi, nói :

--Không cần quan tâm em muốn nói gì mà nghe anh nói nhé?

--Nói gì?

Nâng ly với tôi, mặt anh chợt trang trọng, nghiêm túc.

--Chúc phúc cho tương lai của chúng ta, được không?

Tôi gật đầu, cụng ly với anh, sau đó uống cạn ly. Anh cũng cạn ly của

anh. Chúng tôi nhìn ly không rồi nhìn nhau cười. Anh say sưa nhìn tôi, nói
:

--Anh sẽ đưa em đến một nơi đẹp nhất, cho em một mái gia dình ấm

áp nhất. Hãy tin anh, Tử Lăng!

Tôi gật đầu, chăm chú nhìn anh, nói khẽ :

--Vân Phàm, thế giới hiện giờ của em chỉ có anh, nếu anh phụ bạc

em......

Anh chặn ngón tay lên môi tôi.

--Anh có thể thế sao? Anh hỏi?

Tôi cười, nhẹ tựa đầu lên vai anh.

Đúng là chuyến bay khá lâu và mệt mỏi. Tuy nói là '' bay thẳng ''

nhưng trên đường bay vẫn đừng lại nhiều trạm, mỗi trạm có khi chúng tôi
phải đến phòng qúa cảnh ngồi chờ một, hai tiếng đồng hồ. Tôi rất mệt đến
muốn hết chịu dựng nổi, cũng may, trên đoạn đường dài, Vân Phàm trò
chuyện huyên thuyên với tôi, anh nói về từng quốc gia châu Âu, nào là đấu
bò ở Tây Ban Nha, chợ nước Venice, cuộc sống về đêm của Paris '' cô gái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.