GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 178

Sau khi trải qua các thủ tục kiểm tra hộ chiếu, hàng lý....chúng tôi

bước ra khỏi phòng kiểm tra. Tức thì có hai người Ý vân quanh Vân Phàm,
họ ôm lấy anh, vỗ vai vỗ lưng anh cười ha hả. Vân Phàm ôm tôi, nói :

--Họ là quản lý nhà hàng cũng là bạn thân của anh. Em đến chào họ

nhé!

--Em không biết nói tiếng Ý --Tôi e đè nói --Hơn nữa em mệt lắm, em

không gặp được không?

Vân Phàm tươi cười động viên tôi.

--Họ đều là người tốt, họ không làm khó em đâu. Nào, cô bé nhỏ của

anh, em đã nhìn thấy họ rồi thì không thể tránh mặt, phải không?

Anh dùn tiếng Anh giới thiệu tôi với hai người Ý đó. Tôi sợ sệt đưa

tay ra muốn bắt tay họ ai ngờ họ chẳng ngó ngàng tới mà cao giọng nói một
tràng tiếng lạ lẫm, rồi một người ôm tôi, hôn chụt một cái vào má tôi. Tôi
hoảng kinh còn chưa kịp tỉnh hồn thì người kia lại ôm tôi cũng hôn chụt
một cái vào má tôi. Tôi đứng như trời trồng nhìn Vân Phàm, anh đang nhìn
tôi cười hì hì.

--Họ khen em xinh xắn, đẹp lung linh như thiên sứ. Anh nói, đỡ cánh

tay tôi --Đừng kinh ngạc, người Ý nổi tiếng là nhiệt tình mà.

hai người Ý giành xách hàng lý cho chúng tôi. Chúng tôi ra khỏi phi

trường, một người trong họ chạy một chiếc xe nhỏ màu đỏ rất mốt đến, lại
dùng tiếng Ý nói xì xồ liên miên với Vân Phàm, câu nào cũng có kèm thêm
mấy tiếng '' ma ma mi ya! '' Anh ta nói nhanh qúa đến nỗi tôi nghe '' ma ma
mi ya '' đầy cả tai. Chúng tôi lên xe, vân Phàm chỉ cười, tôi không nhịn
được hỏi :

'' ma ma mi ya '' là gì thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.