GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 181

sắt, bên trong trồng đầy hoa màu đỏ tươi hay vàng rực, trắng nõn, nhìn từ
đây giống như bức tường hoa. Lại thêm, trên tường còn có tượng khắc bằng
đồng, làm tăng vẻ cổ kính, trang nhã. Chúng tôi bước vào, trong gian phòng
rộng lớn có cầu thang xoắn ốc, bên cạnh có thang máy. Vân Phàm nói :

--Chúng ta ở tầng ba. Em thích đi cầu thang hay đi thang máy?

--Cầu thang! Vừa trả lời tôi vừa chạy trước lên cầu thang.

Chúng tôi đừng ở cửa một căn phòng ở tầng ba, trên cửa có gắn bảng

tên Vân Phàm giát vàng. Tim tôi chợt thót lại, tôi mở to mắt nhìn Vân
Phàm hỏi :

--Bên trong cửa còn có bất ngờ gì nghinh tiếp chúng ta?

--Bất ngờ? Vân Phàm nhíu mày --Em muốn ám chỉ gì? Tiệc tùng phải

không? Ồ, không, không có đâu Tử Lăng. Em không biết là em mệt cỡ nào
đâu. Bay đường dài thế này, người của em đã nhợt nhạt yểu xìu lắm rồi.
Không, không có tiệc tùng gì cả. Em cần phải tắm nước nóng, sau đó ngủ
một giấc thật ngon!

--Em không nói đến tiệc tùng --Tôi rũ rèm mi, nén nhỏ giọng --Đây là

nhà cũ của anh, bên trong có thể còn có một bà chủ nhà không?
Người.....người đàn bà Ý sống chung với anh đó.

Anh thừ người mấy giây, sau đó anh nhận chìa khóa trong tay người Ý

bên cạnh, mở cửa phòng, anh cúi xuống nói bên tai tôi :

--Đừng tin vào những lời đồn đãi. Anh từng chơi bời chốt lát, nhưng

đây là nhà của anh và em.

Nói đứt, anh đang tay bồng tôi bước thẳng vào phòng. Hai người Ý

nhảy nhót, hò reo. Vân Phàm đặt tôi xuống, tôi đứng trong phòng nhìn
quanh quất mà không giấu được kinh ngạc. Phòng khách thật lớn, có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.