GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 219

--Chúng có thuê nhưng cứ thay đổi luôn. Hiện giờ không có ai làm --

Cha nhìn sâu vào tôi --Lục Bình là chủ nhà rất khó phục địch.

Tôi càng lúng túng hơn, Lục Bình, chị luôn là cô gái dịu đàng ôn nhu

mà. Nhưng....mọi người đang ám chỉ gì thế? Tôi càng lúc càng hồ đồ, càng
bất an. Cha lại nhìn chúng tôi một cái.

--Hai con nghỉ ngơi đi! Cha cười thân thiết. Lui ra ngoài cha còn chu

đáo đóng cửa cho chúng tôi.

Trong phòng con lại tôi và Vân Phàm. Anh đang lẳng lặng nhìn tôi

cười như mếu. Bước tới gần tôi, anh nói khẽ :

--Tốt qúa rồi, vậy là em có thể gặp lại người tình cũ của em rồi.

Tôi ngẩng phắt đầu, gằn giọng :

--Vân Phàm!

Anh quì xổm xuống, nắm bàn tay tôi, mặt trịnh trọng, nghiêm túc, sâu

sắc nhìn tôi, nói rõ ràng :

--Nghe anh nói này, Tử Lăng.

Tôi nhìn anh.

Đo anh nhờ cha em gọi Sở Liêm đến --Anh nói --Anh muốn hôm nay

em gặp được họ, vì sớm muộn gì em cũng phải gặp họ. Vợ chồng họ đường
như sống không hạnh phúc, họ đang tính chuyện ly hôn. Anh không biết
chuyện này có ảnh hưởng gì tới em không, nhưng anh đã đưa em về rồi!
Anh nhìn tôi thật lâu --Anh chỉ xin em một chuyện. Em phải bình tĩnh suy
xét. Anh cũng cần nói với em, anh luôn ở bên cạnh em.

Tôi đăm đăm nhìn anh, sau đó tôi dựa đầu vào ngực anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.